Ôn Cố Tri Tân

Ôn Cố

Trần Bình Trọng
Trần Bình Trọng anh hùng ngàn thu trước,
Đem tấm thân bảy thước chống san hà.
Mản lo đền nợ nước bỏ tình nhà,
Trong tâm khảm nặng tình yêu tổ quốc.
Nhưng than ôi tài trai dù thao lược,
Hùm thiêng kia khôn địch được bầy Hồ.
Vì sa cơ nên bị bắt cầm tù,
Tan mộng đẹp anh hùng đành thất thế.
Tướng giặc thấy người tài nên rất nể,
Đem quan sang tước trọng dụ ngài hàng.
"Quân bây lầm, dù dâng cả ngai vàng
Khó lay chuyển lòng ta thờ cố quốc.
Đừng tưởng bả vinh hoa mà mua được
Lòng trung quân, ái quốc của ta đâu.
Bắt được ta thôi chớ nói gì lâu,
Cứ đem chém ta không hề than tiếc.
Hể còn sống ta là dân đất Việt,
Chết ta thề làm quỷ nước Nam ta."
Ôi anh hùng tử, khí hùng nào tử,
Nêu gương trong sách sử để muôn đời!

Tri Tân


Nguyễn Phú Trọng


Nguyễn Phú Trọng anh hùng thời xã nghĩa,
Đem tấm thân thước rưỡi bợ giặc Tầu,
Suốt một đời mê mẩn mộng công hầu,
Nào có biết thế nào là tổ quốc!
Giặc phương Bắc vốn là quân xâm lược,
Tóc đuôi sam con cháu lũ rợ Hồ,
Vậy mà Trọng lại ra sức bưng bô,
Cong lưng "cẩu" tận trung thờ giặc nước!
Tướng giặc thấy Trọng là tên dùng được,
Mới ra ơn cho làm kiếp gia nô,
Trọng sung sướng vội lớn tiếng tung hô:
Rằng Trung Quốc người quan thày số một,
Mười sáu chữ vàng muôn đời vẫn tốt!
Muốn trả ơn Trọng biển đảo đem dâng,
Thấy chưa đủ Trọng còn muốn tâng công,
Trọng dâng luôn cả Nam Quan, Bản Giốc.
Thế là Việt Nam bỗng dưng phút chốc,
Biển đảo đất liền thành của người ta,
Trọng "tổng bí" đứng đầu đảng tà ma,
Được lịch sử muôn đời còn... phỉ nhổ!.


Hưng Yên

No comments

Có Thể Bạn Chưa Xem

Tin Nóng

Powered by Blogger.