Thư gởi các anh "hiệp sĩ đường phố" còn sống
Nguyễn Ngọc Trác (Danlambao) - Không phải cái loại "đạo đức Hồ Chí Minh". Thú thật, tôi đã rướm lệ khi nhìn thấy những gương mặt thất thần, tê tái của những người mẹ, người vợ, người yêu của các anh được "báo nhà nước" gọi là "hiệp sĩ đường phố", khi họ nhận hung tin người thân yêu đã chết!
Từ trạng thái buồn bã đó, tôi chuyển qua lo sợ. Vô cùng lo sợ, khi nghe cậu bé mới lên mười - con của một người "hiệp sĩ đường phố" đã chết nói với phóng viên [1]: "Lớn lên con sẽ đi bắt cướp giống cha".
Tôi hỏi thật nhé - những "hiệp sĩ đường phố" còn sống - các anh có đồng tình với suy nghĩ của cậu bé không??? Câu trả lời, chỉ là có hoặc không. Nếu các anh trả lời là "có" thì... nói thật, các anh có tiếp tục bị thương tật hay thần chết cầm lưỡi hái xén qua các anh, tôi thấy cũng xứng đáng lắm! Có thể các anh sẽ chửi tôi tơi bời. Nhưng đó là sự thật trong lòng tôi, đang nghĩ về những cái chết đầy ám ảnh. Những cái chết mà nhiều người xem là dại dột!
Tôi tội nghiệp các anh. Và tôi thương những người phụ nữ ruột rà cùng đứa bé như chú chim non ướt lạnh trong "cơn mưa đời" nặng hạt!
Lời nói của cậu bé thật sự ám ảnh tôi mấy hôm nay. Có lẽ, những suy nghĩ non nớt của một đứa trẻ trước cái chết bất đắc kỳ tử của cha mình, khiến nhiều người ngậm ngùi, cay đắng và lo âu...
Hồi còn nhỏ, tôi say mê truyện chưởng và phim kiếm hiệp với hình ảnh các anh hùng "thế thiên hành đạo". Sau lớn dần, tôi biết, dù những nhân vật đó đẹp lồng lộng và thánh thiện, nhưng nó chỉ là nỗi vỗ về cho những người dân nghèo trơ trọi, vốn không có một nơi nào tin cậy để bám víu đòi công bằng của cái thuở "hồng hoang", xã hội không có được nền quản trị quốc gia bằng những định chế pháp lý văn minh từ học thuyết "tam quyền phân lập". Cũng có khi, những hình ảnh đó chỉ làm cho cho nhân cách con người được "gia cố" thêm chút xíu, một chút xíu thôi! Nó không thể thay thế cho một nền tảng giáo dục nhân bản & khai phóng và một nền văn hóa thẩm mỹ & thanh cao, cùng một đức tin Tôn giáo thẫm đẫm lòng nhân ái.
Rất đau đớn, bởi các giá trị này đã lụi tàn trong 43 năm qua! Nó lụi tàn một cách liên tục và có hệ thống, do nhà cầm quyền CSVN gây ra! Đó là sự thật với chùa chiền, nhà thờ bị đập phá; với các tác phẩm nhân bản và những nhạc phẩm dạy con người hướng thiện đã bị tiêu hủy; với tình thầy trò, nghĩa bằng hữu đang hồi rữa nát! Vâng! Từ lâu. Lâu lắm. Lâu như cái thuở "trời đất tối tăm" với những bước chân "cùng anh tiến quân trên đường dài" mà Nguyễn Viết Xuân cũng vì ngộ nhận, khi trút cả tuổi thanh xuân lao vào chiến cuộc, như những thanh niên miền Bắc của ngày xưa...
Tất nhiên, người ta không gọi Nguyễn Viết Xuân, Lê Anh Xuân hay Nguyễn Văn Trỗi là "hiệp sĩ đường phố" như họ gọi các anh. Có lẽ vì những con người đó là người Cộng Sản! Chính xác hơn, họ bị người Cộng Sản chiêu dụ và lạc lối... Duy, các anh và họ hình như giống nhau ở điểm "lạc lối" đó! Những Xuân, những Trỗi bị bơm "silicon" và các anh cũng đang bị như vậy. Hãy nhớ, "silicon" lưu lại trong người không bao giờ tan và nó gây biến chứng trầm trọng. Những bằng khen các anh đang cầm, chút tiền các anh đang nhận đó chính là những thứ "silicon" giả tạo, các anh ạ!
"Ông" Nguyễn Thiện Nhân - một người Cộng Sản cao cấp đang muốn trang bị áo giáp cho các anh (!) Có cần thiết vậy không, trong khi "ông" Nguyễn Phú Trọng gọi lực lượng công an là "thanh kiếm và lá chắn", nhưng là để bảo vệ cho bọn quan tham và bán nước, chúng ăn ngon ngủ yên trên nỗi thống khổ của đồng bào! Tôi nói láo ư?
Hãy nhìn kìa! Các "ông" Dương Chí Dũng và em trai Dương Tự Trọng được nâng niu với "danh gia vọng tộc đất cảng"! Hãy nhìn nữa! Các "ông" Lê Thanh Hải và con trai Lê Trương Hải Hiếu với "gia đình trâm anh thế phiệt". Muốn mửa! Thử hỏi, tài sản ngút ngàn của những "ông" này ở đâu mà có? Chẳng lẽ không phải từ một phần, dù nhỏ nhoi như hạt cát, do các anh góp lại để làm nên những "nền móng" biệt phủ lâu đài nguy nga đồ sộ, trải dài khắp cõi Việt Nam - gầy guộc và đang chết lần chết mòn sao?!
Áo giáp ư?! Thật chua chát! Cần gì nữa! Chính các anh đã là một thứ "áo giáp sống"! Một thứ áo giáp bằng xương bằng thịt của mẹ cha cho; một thứ áo giáp bằng những cái hôn trìu mến và nồng nàn của vợ và người yêu; một thứ áo giáp bằng những vòng tay ân cần bám quanh cổ cha của những đứa bé reo mừng mỗi khi thấy cha về nhà trong... an toàn! Nay vụt mất...
Và người ta đang lấy mốc thời gian "13 giây" để chạy trốn lương tri làm người; để chối bỏ trách nhiệm của cái thứ lưu manh côn đồ đầu bạc - Phan Anh Minh - Phó giám đốc CATPHCM - từng phát ngôn mất dạy "việc nhỏ như cái móng tay" khi đàn em hắn ta gây khó dễ và đòi bỏ tù một người dân lương thiện vì mở quán café "Xin Chào"!
Tôi không còn lý lẽ gì để phân tích về pháp luật, về cái thứ "nhà nước pháp quyền XHCN", về cái nòi "Hồ Chí Minh học", về cái giống "lãng mạn cách mạng" hay "anh hùng cách mạng" của người Cộng Sản, vì nhiều tác giả đã làm công việc đó rồi.
***
Các anh yêu cái thiện và ghét cái ác? Tôi tin. Các anh bảo vệ cái tốt và tiễu trừ cái xấu? Tôi cũng tin. Vì lẽ đó, tôi không thể nào tin, các anh không biết một chút gì hiện tình đất nước hôm nay - đang bao quanh các anh, với họa ngoại xâm Tàu Cộng từ hàng triệu biểu hiện; với tham nhũng đầy nhóc từ "ông to" đến "ông nhỏ", chúng phá hoại hết tất cả những gì đang tồn tại trên mảnh đất bẹp dúm này. Từ formosa đến bauxite; từ dân oan mất đất đến công an giết người vô tội vạ; từ thầy cô bại hoại nhân cách đến học trò hư đốn; vân vân và vân vân...
Chẳng lẽ các anh không hề biết một chút gì về "con nhỏ" nhà báo Đoan Trang bị đánh què cả hai chân chỉ vì "nó" đòi Quyền Con Người? Tất nhiên, "nó" đòi cho "nó" và cho cả các anh nữa đó! Chẳng lẽ các anh không hề hay "thằng nhỏ" Nguyễn Viết Dũng" bị kết án 7 năm tù về tội "tuyên truyền chống nhà nước" chỉ vì "nó" đòi quyền tự do lập hội, như các anh đang có "hội hiệp sĩ đường phố" vậy đó! Chẳng lẽ các anh không hề màng "thằng nhỏ" Hoàng Bình, bị bọn cướp đánh bầm mặt, sưng mũi, tím mắt chỉ vì "nó" đòi giúp dân kiện "ông" Formosa ra tòa để giành lại lợi ích cho hàng trăm ngàn người dân miền Trung khốn khổ?
Chẳng lẽ các anh không biết "con nhỏ" Phạm Thanh Nghiên, ốm tong ốm teo, chỉ với 38kg thịt và xương, ngồi tọa khán tại nhà với khẩu hiệu "Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam" và lên án công hàm bán nước của Phạm văn Đồng hồi năm 1958, dâng biển đảo cho Tàu Cộng mà "nó" phải nhận lãnh 4 năm tù giam cùng 3 năm quản chế? Chẳng lẽ các anh không hay "thằng nhỏ" Trần Huỳnh Duy Thức chỉ vì khao khát một Việt Nam phú cường bằng "não của nó" (chứ không phải ăn cắp trí tuệ của bất kỳ ai như "các ông": Phùng Xuân Nhạ, Nguyễn Đức Tồn...) mà phải "chung đủ" 16 năm tù và 5 năm quản chế oan nghiệt? Chằng lẽ các anh không màng "con nhỏ" Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, hay "con nhỏ" Trần Thị Nga, cũng vì đòi Quyền Con Người cho "tụi nó" và cho cả các anh nữa đó! Hai "con nhỏ" này, "đứa" thì nhận án 10 năm, "đứa" thì 9 năm và "tụi nó" bỏ lại nhà tổng cộng là 4 đứa con... "siêu nhỏ" (!)
Chẳng lẽ các anh không biết một chút xíu nào sao?!
***
Nếu các anh không biết gì, thì tôi giới thiệu cho các anh hay:
"Ông" Nguyễn Việt Sin nói [2]: "Đã cán mốc 2.300.000.000 đồng, đến 17 giờ chiều nay buổi quyên góp sẽ kết thúc. Sáng mai em sẽ đón gia đình anh Thôi vào TP HCM và rút hết toàn bộ số tiền ra để cân nhắc chia đều cho 2 gia đình rồi sau đó khoá tài khoản ngân hàng, không nhận thêm nữa".
Tôi không hiểu "ông" Sin dùng chữ "cân nhắc" đối với số tiền quyên góp là gì? Chỉ biết, ngày 13/5/2018, "ông" Sin viết như thế này:
[...] Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, đàn ông hơn nhau ở cái thẻ Đảng, tôi đây cũng đang phấn đấu vào Đảng, chứ có không phải đầu đường xó chợ như các anh chị thấy trước đây [...] Còn về bọn phản động, tôi ghét vãi lồn ra, ghét vì tư duy bọn nó chưa đúng đắng chứ không phải ghét đến mức thù hằng và dắt anh em đi đánh bọn nó. Ông cha tôi đã đổ máu vì đất nước này, tôi là thế hệ đi sau nên có trách nhiệm giữ gìn, muốn kiếm tiền thì tôi kinh doanh và hợp tác làm ăn cùng mấy ông anh, chứ đâu có kiếm tiền theo kiểu lên mạng đăng bài đấu tố phe cánh như các anh chị nghĩ. Tù như chơi.
Tôi tin, sau chuyến quyên góp đại thành công này, "ông" Nguyễn Việt Sin nhất định sẽ "đang theo đĩ".
Nếu các anh "hiệp sĩ" còn sống cần thêm thông tin về những "tên phản động", hãy ghé qua facebook của "thằng nhỏ" Nguyễn Văn Hải - blogger Điếu Cày, xem thêm những "hậu cảnh" của đồng đội các anh, trong đó "thằng nhỏ" Điếu Cày viết hôm 15/5/2018:
"Chân dung hiệp sĩ ĐP Sin Việt Nguyễn đã về đội của Phan Hùng, từng phối hợp với an ninh chặn cửa, trấn áp người nhà Điếu Cày".
Cuối cùng, tôi muốn chuyển vài lời thơ tự chế đến các anh "hiệp sĩ đường phố" mà tôi "ăn trộm" của Tố Hữu:
Có những phút làm nên "giả sử"
Có cái chết hóa thành chết thử
Có những lời ca tụng tới trời mây
Có những phường lố bịch bám quanh anh!
*
Chú thích:
Post a Comment