Cô hồn tháng 7
Cánh đồng Miền Nam hơn 40 năm khô cằn đứt mạch.
Cũng như Miền Bắc đã 70 năm qua.
Con người là những chiếc lá khô rơi.
Biển Đông, ngàn thông Trường Sơn sóng dậy.
Những cánh đống cháy!
Bóng ma trơi di động khắp phố phường.
Bỏ mặc biên cương, vét vơ giựt giành cô hồn tháng 7.
Mọi người đều thấy…
Nhưng mãi chìm dưới những lời ru,quên mặt quân thù.
Quỷ đội lốt người, mặt nạ silicon thay lời cầm thú.
Đăng đàn ứ hự… tô hô…
Kẻ thác đội mồ, xác khô ngạo mạn.
Làm bia đỡ đạn cho phường vô đạo bất nhân.
Trơ trẽn một lũ vô thần.
Sụp quỳ khói nhang nghi ngút.
Sau lưng bầy đàn thi nhau chấm mút…
Lập lòe giấu mặt dưới màn sương.
Ma đói một phường cô hồn tháng 7.
Gươm đao máu chảy…
Giáo mác thịt rơi…
Búa liềm súng đạn ngút trời.
Rước quân vô loại vào ngơi Quốc Đường.
Dân tộc đau thương.
Mịt mờ Nam Bắc nhòa sương…
Biển Đông, rừng núi trắng xương dân lành.
Ai thức năm canh? Ai lo vận nước?
Ai người đi trước? Ai kẻ theo sau?
Nước non, non nước ngàn dâu.
Giang sơn một dãi còn đâu ánh hồng?
Ánh hừng Đông! Ánh hừng Đông!
Mọi luồng, khe, lách… tuôn dòng chảy ra.
Thái Dương xua đuổi tà ma.
Hoa thơm, cỏ mượt Sơn Hà ngàn xanh…
11.8.2015
Post a Comment