Dũng ăn sò, Phúc đổ vỏ
Nguyên Thạch (Danlambao) - Là dân dã, hầu hết người Việt chúng tôi, gia đình tôi và chính bản thân tôi phải đầu tắt mặt tối chạy đôn chạy đáo lo toan cho cuộc sống, chúng tôi không có nhiều thì giờ, không nhiều kiến thức và ngay cả cái máy vi tính cũng còn chưa có đủ thì làm sao chúng tôi có thể nắm biết được nhiều chuyện đang xảy ra trên đất nước khi mà hầu hết những chuyện đang xảy ra đều bị bóp méo một cách có chủ ý với lối giải thích gian trá, lừa dối để mụ mị… khiến chúng tôi nghi ngờ muốn tìm ra đâu là sự thật. Nhưng khi người dân muốn tìm ra sự thật thì lại bị nhà nước bưng bít theo ý muốn của đảng mà ông Tổng biên tập Trưởng ban Tuyên giáo là người thừa lệnh đảng với đầy đủ quyền hành chỉ đạo cho toàn bộ hệ thống báo đài TV… trên bình diện cả nước phải hiểu theo ý đảng muốn, mà đảng muốn gì thì trên 70 năm cho miền Bắc và hơn 42 năm cho toàn dân cả nước, người dân phần nào đã thấy được những sự thật và từ đó luôn nghi ngờ.
Đảng cộng sản hãy thôi xem chúng tôi như những đàn cừu ngu ngơ khờ dại và cũng đừng cho rằng chúng tôi là đám người bị trị mà đảng là đám chủ cai quản, muốn dắt đi đâu thì dắt, muốn cướp, muốn giựt, muốn đánh, muốn đập, muốn bỏ tù thì cứ dưới cái gọi lừa mị là “Tòa án công khai” nhưng những bản án đã đề sẵn, không cần qua biện minh, tranh luận và cấm cả dân xem. ĐCS hãy thôi giở trò đểu cáng, lừa dụ chúng tôi bằng những mỹ từ “Nhân dân làm chủ, nhà nước chỉ là đầy tớ”.
Từ Bắc chí Nam, giờ đây người dân chúng tôi không ai là không biết đảng, quan chức còn đồng nghĩa với sự giàu có, nhà lầu, xe sang, biệt thự, tài sản nước trong nước ngoài, chăn ấm nệm êm, thức ăn, rượu quí vung vãi, con cháu đi du hý nước ngoài, tiền xài miễn suy nghĩ... Trong khi đám dân đen, người thì cày sâu cuốc bẩm dãi nắng dầm mưa, bán lưng cho trời, làm tăng ca, tăng giờ đến kiệt sức để chỉ mong đắp đủ trong thiếu thốn nghèo nàn. Học sinh, sinh viên ra trường chỉ mong có được một việc làm lương thiện nhưng cũng phải chung chi để mua việc và phải làm không lương đến cả năm dài. Doanh nghiệp phải trả lãi nợ nóng, nợ nguội nhằm đủ tiền để chung chi cho quí quan côn an kinh tế mỗi dịp lễ lộc hay phải chịu trách nhiệm trả tiền cho những cuộc nhậu cử 1, cữ 2 cữ 3 với em út gái gú…
Những nỗi bực bội, khó khăn cùng khối nghịch lý mà hàng ngày người dân chúng tôi phải nhìn thấy, chúng tôi muốn bày tỏ quan điểm và cảm nhận của mình qua các trang báo chí nhưng các trang báo đài dưới sự kiểm duyệt, chỉ đạo của nhà nước đã không cho đăng, nên chúng tôi không còn lựa chọn nào khác hơn là phải gởi tiếng nói đến Dân Làm Báo hoặc các trang mạng “Lề Dân” nơi mà chúng tôi tin tưởng.
Nhìn tài sản và lối sống của giới quan chức, cán bộ, côn an, CSGT, tướng tá bên quân đội, người dân chúng tôi cứ lắc đầu! Giám đốc, Phó giám đốc, Chánh thanh tra các sở với biệt thự, tiền bạc phủ phê. Chỉ một Chánh thanh tra Sở y tế thôi mà nhà cửa cũng mấy căn, con cái đi “du học” ở Mỹ, Úc, Canada… hàng 30-50.000 đô mỗi năm mà chúng nói “chỉ là chuyện nhỏ”. Chỉ là Giám đốc côn an tỉnh thành thôi mà nhà cửa nước ngoài nước trong hàng tá.
Khu dinh thự của gia đình ông Quý chiếm hơn 13.000m2.
Biệt thự ông Truyền và vườn triệu đô của con trai bí thư tỉnh Hải Dương
Hà Nam: Biệt phủ 'song sinh' của anh em nhà Bí thư
Nhà thờ họ tộc của Nguyễn Tấn Dũng
Khu biệt thự triệu đô trên đất kim cương của quan chức Lào Cai. Ảnh: Đ.H
Nếu liệt kê tất cả những quan chức của các Bộ ngành ở trung ương, tất cả các Thủ tướng, Phó thủ tướng thì thử hỏi ai là không có khối tài sản khổng lồ? Mức phá hoại đất nước của các tham quan thuộc đảng và nhà nước nó kinh khủng như thế nào thưa quí vị? Người dân chúng tôi không nắm biết được khối tài sản của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là bao nhiêu nhưng nghe nói đến tiền tỉ đô la Mỹ mà chúng tôi rùng mình ớn lạnh. Ai dám nói bạc tỉ đô là không lớn? Dân nghèo chúng tôi mơ ước được 1 tỉ tiền Hồ, dẫu giá trị chỉ tương đương với giấy chùi đít mà còn chưa có đây này.
Câu “Dũng ăn sò, Phúc đổ vỏ” chỉ mang tính cách mà mắt để chạy tội chứ thật ra Phúc niễng cũng chẳng tốt lành gì, cũng cá mè một lứa, bởi tên “Phắc” này cũng có vàng kho bạc khối, cũng mánh khóe đủ điều.
Bất luận Dũng hay Phúc, Trọng hay Thăng… tất cả đều là những tên khốn nạn, những tên cướp vĩ đại. Chúng luôn mệnh danh đoàn quân giải phóng nhưng cuối cùng cũng hiện nguyên hình là đoàn quân ăn cướp không hơn không kém.
Dân tôi có nghe câu thành ngữ thời sản: “Không phải 100% đảng viên đều tham nhũng nhưng 100% tên tham nhũng đều là đảng viên”, vậy ĐCS được dịch là Đảng Cướp Sạch là oan ức hay sao? Hỏi Đảng Cướp Sạch cùng 80.000 Dư luận viên như vậy không phải là đảng cướp thì là gì? Không phải là giặc nội thù mà cứ gọi là anh hùng là sao?!
Dân tôi có nghe nhà toán học Ngô bảo Châu đã bực dọc phê phán cho việc các tỉnh thi đua nhau xây dựng tượng đài Hồ Chí Minh để kiếm chác phần trăm, đại khái rằng: “Trẻ con ăn không đủ no, áo không đủ ấm, sinh hoạt như lũ thú hoang, mà bỏ ra 1400 tỷ để xây tượng đài thì hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh”.
Dân tôi cũng có nghe nhà đấu tranh cho Dân chủ Nhân quyền, Luật sư Nguyễn Văn Đài rằng: “Một đảng mà chỉ coi trọng quyền lực của mình hơn chủ quyền quốc gia và sinh mạng của nhân dân, thì đó là đảng gì? Đó là đảng khốn nạn!”.
Đã từ lâu, người dân chúng tôi dư biết đảng cộng sản được dẫn dắt bởi những đám người hung tàn bạo ngược, đẩy đất nước ngày càng lạc hậu so với các nước láng giềng. Tệ lậu hơn nữa là đa phần các quan chức đều tham nhũng, gian lận đục khoét ngân quỹ quốc gia do tiền thuế và tài nguyên của đất nước nhưng chúng tôi vẫn giữ thái độ ôn hòa bất bạo động, cúi đầu nhịn nhục với những mong số đông tha hóa này sẽ thức tỉnh mà quay về với bổn phận và trách nhiệm đối với quốc gia dân tộc, nhưng sự nhẫn nhục ấy chẳng những không được đáp trả mà Đảng Cướp Sạch ngày càng cướp sạch, càng phá cho đất nước tàn hoang tanh banh.
Nếu nói rằng chúng tôi thù hận thì e rằng hơi quá đáng bởi lý do cũng là người Việt với nhau trên cùng một đất nước có cùng chung lịch sử giống nòi, nhưng chúng tôi rất căm giận khi biết rằng đảng là một lũ Vẹm Nô hung tàn, bạo ngược, vô tâm, ích kỷ… đã làm ngơ trước vô vàn nỗi đau của đồng chủng. Đến một ngày nào đó khi chúng tôi không còn chịu đựng được nữa thì dao găm, mã tấu, bom xăng… và chúng tôi sẽ liều chết, vì đàng nào chúng tôi cũng sẽ chết dưới gọng kềm của Tàu cộng bắt đầu từ năm 2020, năm thực thi những điều khoản trong “Hội Nghị Thành Đô 1990” mà Đảng Cướp Sạch Việt Nô đã ngầm ký kết trong cung cách hèn hạ cùng thái độ phản quốc và bán nước.
22.07.2017
Post a Comment