Cuộc cách mạng văn hóa tâm thần
Đồ Hiếm (Danlambao) - Hôm rồi báo Thanh Niên có đưa tin, Phó Giáo sư Tiến sĩ Bùi Hiền (Nguyên Hiệu phó trường ĐHSP Ngoại ngữ Hà Nội, nguyên phó Viện trưởng Viện Nội dung & Phương pháp dạy - học phổ thông) vừa giới thiệu cuốn sách Ngôn ngữ ở Việt Nam - Hội nhập và phát triển (tập 1) dày 2.200 trang, do nhà xuất bản Dân Trí phát hành. Đặc biệt trong sách có bài “Chữ quốc ngữ và hội nhập quốc tế” của ông Bùi Hiền với những đề xuất táo bạo cho những cải tiến chữ viết tiếng Việt, vì theo nhận định của ông Bùi Hiền thì tiếng Việt hiện tại có nhiều điều chưa hợp lý: “Từ năm 1924, khi toàn quyền Đông Dương ký nghị định cho phép dạy chữ quốc ngữ bắt buộc ở cấp tiểu học, trải qua gần một thế kỷ, đến nay chữ quốc ngữ đã bộc lộ nhiều bất hợp lý, nên cần phải cải tiến để giản tiện, dễ nhớ, dễ sử dụng, tiết kiệm thời gian, vật tư…”.
Dưới đây là một đoạn văn trích dẫn đã được “đổi” sang cách viết tiếng Việt của ông Bùi Hiền. Đồ tui đọc tới đọc lui cái đoạn văn ngắn ngủi chỉ 14 dòng của ông PGS-TS Bùi Hiền mà vã cả mồ hôi hột như hồi sau 75, thầy trò trong trường bị đày đi đào kênh thủy lợi trên nông trường Lê Minh Xuân, chỉ tiêu 3 mét khối mỗi ngày cũng chưa kinh hoàng bằng những cải tiến kiểu “đi đầu xuống đất” của ông Bùi Hiền.
Theo biện luận của ông Bùi Hiền, cách tân ngôn ngữ kiểu này sẽ giản tiện được bộ chữ cái từ 38 chữ cái chỉ còn 31 chữ cái mà thôi! Từ đó một bài viết trước đây cần khoảng 100 trang thì nay có thể giảm bớt thời gian đánh máy, nguyên vật liệu in ấn xuống 92 trang là đủ, tiết kiệm được 8 %. Khoan nói chuyện kinh phí ở đây, chỉ cần mời độc giả cùng nghiên cứu những cải tiến “rùng rợn” giữa cách viết cũ và cách viết mới là thấy hết bịnh té giếng của ngài giáo sư liền:
- Chữ C sẽ thay thế cho Ch, Tr.
Ví dụ hai chữ “cha, tra” đều sẽ viết là "ca", hay tổ chức = tổ cứk.
- D thay thế cho Đ/ Cái đèn = Kái dèn.
- G thay thế cho G, Gh/ Đánh ghen = Dán ̀ gen.
- F thay thế cho Ph/ Phúc đức = Fúk dứk
- K thay thế cho cả 3 chữ cái C, Q, K/ Con cái = kon kái, quốc gia = kuốc za, dạy học = zạy họk
- Q thay thế cho Ng, Ngh/ Ngã nghiêng = qã qiêq
- X thay thế cho Kh/ Khập khiễng = xập xiễq
- W thay thế cho Th/ Thẳng thắng = wẳq wắq
- Z thay thế D, Gi, R/ Giáo dục = záo zụk
- Vì âm “nhờ” (nh) chưa có kí tự mới thay thế, nên trong văn bản trên tạm thời dùng kí tự ghép n’ để biểu đạt/ Cái nhà = Kái n ̀à, nhà nước= n ̀à nướk
- Sẽ bỏ chữ Đ ra khỏi bảng chữ cái tiếng Việt hiện hành và bổ sung thêm một số chữ cái tiếng Latin như F, J, W, Z.
Ai trong chúng ta cũng biết chữ quốc ngữ đã có từ cả 300-400 năm nay. Theo http://www.taberd75.com/linh%20tinh/ChuQuocNgu.htm vào đầu thế kỷ thứ 17 các giáo sĩ Bồ Đào Nha đến Việt Nam với mục đích truyền đạo. Trong giới giáo sĩ Dòng Tên có một nhân vật xuất sắc về ngôn ngữ, đó là giáo sĩ Francisco de Pina. Năm 1617 ông Pina đến Đàng Trong truyền giáo và bắt tay vào dịch một số văn bản của Ki Tô giáo ra tiếng Nôm (một thứ chữ Hán được bản địa hóa), thế nhưng ông Pina nhận ra là vô cùng khó khăn khi học tiếng Nôm nên ông nghĩ ra một cách đơn giản là thử lắng nghe người Việt phát âm ra sao rồi dùng mẫu tự la tinh để diễn tả âm tiết theo cách mà tiếng Bồ Đào Nha thường làm. Nhờ thế, năm 1622 chữ quốc ngữ đã được ra đời.
Năm 1624 Francisco de Pina mở trường dạy tiếng Việt cho các nhà truyền giáo khác. Trong số người đến học với ông Pina có hai vị quan trọng, một người là António de Fontes, còn vị kia chính là Alexandre de Rhodes. Sau khi ông Pina bị tai nạn qua đời, các nhà truyền giáo Bồ Đào Nha vẫn tiếp tục hoàn thiện chữ quốc ngữ, và những nhân vật có công nhất chính là Gaspar de Amaral và Antonio Barbosa. Riêng Alexandre de Rhodes khi trở về La Mã vào năm 1651, ông đã cho xuất bản quyển Tự điển Việt-Bồ Đào Nha-La Tinh.
Tóm lại, tiếng Việt được hình thành và lưu truyền một cách vững vàn đến hôm nay chính là một công trình hợp soạn của rất nhiều nhà truyền giáo Bồ Đào Nha chứ không riêng gì Alexandre de Rhodes. Về sau, khi người Pháp đến VN, nhận thấy chữ quốc ngữ quá sức là thuận tiện trong việc mua bán giao dịch nên họ cho áp dụng chính thống chữ quốc ngữ trong hành chánh cũng như giáo dục. Từ năm 1924 chữ quốc ngữ trở thành chữ viết chính thức tại VN.
Không biết hôm nay, PGS-TS Bùi Hiền có bị... động mồ động mả hay không mà lên tiếng đòi thay đổi lại cách sử dụng của 11 chữ cái so với truyền thống đã ăn sâu vào bao thế hệ từ mấy trăm năm qua. Học theo lối mới này thì xem như cả nước ta 95 triệu người đều trở thành... mù chữ vì mọi quy tắc từ trước đến nay đều bị đảo lộn, vì không dựa trên một cơ sở lý luận hợp lý nào cả. Nếu theo cách sửa đổi của ông Bùi Hiền thì sách giáo khoa, sách văn học, tài liệu, thư viện, thư khố, bảng tên đường, giấy tờ tùy thân... phải bỏ đi để làm mới lại tất cả. Phải gọi đây là Cuộc cách mạng văn hóa tâm thần trong lịch sử VN. Không hiểu khi đưa ra mớ lý thuyết hầm bà lằng xắng cấu đó, chính bản thân ông Bùi Hiển có hiểu những gì ông muốn đề đạt hay không nữa.
Đồ tui đơn cử một phản biện nho nhỏ, ông Bùi Hiền dùng chữ X thay cho chữ KH, và bản thân chữ X vẫn là X, thế thì khi viết chữ XUÂN thì nên hiểu đây là mùa “xuân” hay “khuân” vác, tương tự, thấy chữ XÁK thì phải hiểu là cái “xác” hay cái “khác”? Ông Bùi Hiền muốn thay thế mẫu tự La Tinh vào như chữ W cho chữ TH, chữ Z thay cho chữ R, trong khi quốc tế người ta phát âm cả hai hoàn toàn khác biệt, thế thì làm sao mà gọi là hội nhập đây, thưa ngài PGS-TS?
Thường thì muốn đem cái mới thay thế cái cũ, cái mới phải đáp ứng các tiêu chí như về ngôn ngữ đơn giản, lược bỏ những rườm rà để dễ học hơn, về hình thức thì họa tiết hài hòa đẹp mắt hơn, được công chúng đánh giá cao chứ thay đổi theo như kiến nghị của PGS-TS Bùi Hiền thì chỉ thấy rối reng, trúc trắc, vô lý, đã vậy còn tốn kém hàng ngàn tỷ đồng công quỹ. Không làm cho tiếng Việt trong sáng mà còn u tệ hơn nhiều lần, thành ra thay vì “viết tiếng Việt” thì ông Bùi Hiền lại đi “giết tiếng Việt” ngay giữa ban ngày ban mặt.
Và Đồ tui bảo đảm người phản đối mạnh mẽ đề nghị cải tiến này chính là thủ tướng Ma-dzê in VN, vì tên của thủ tướng sẽ trở thành đề tài tiếu lâm muôn thưở trong cũng như ngoài nước:
“Nguyễn xuân Phúc = Quyễn xuân Fúk”
Rầu thiệt, đất nước thì lụn bại, tham nhũng không từ một thứ gì, ô nhiễm bịnh tật tràn lan, biển đảo đất liền bị giặc phương Bắc cướp đi trắng trợn thế mà hai mươi mấy ngàn giáo sư tiến sĩ sao không dùng uy tín của mình phát động rộng rãi cái gọi là văn hóa bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ kêu gọi tuổi trẻ VN thức tỉnh chống giặc ngoại xâm, như vậy có hơn là ngồi nghĩ ra những thứ kiến nghị vớ vẩn, tâm thần như thế này hay không?
28/11/2017
Post a Comment