Hai bộ mặt
Như bộ xương khỉ sau khung cửa sắt
bị xô ra khỏi chuồng, chẳng ai ngóng đợi
trả xong bản án đời
đôi mắt buồn lơ láo nhìn quanh
kẻ đàn ông vừa mãn án tù
gầy guộc ngỡ ngàng
chợt thấy mình không khác người phố chợ…
trong chén cơm không thịt, nước màu vàng ủn,
ý niệm quê hương chìm mãi đi đâu
khoáy bao nhiêu cũng chẳng tìm ra
chỉ thấy trái tim nghèo và cuộc đời tơi tả
-trại giam bên trong khác chi tù ngục phía ngoài-
lang thang trên đường,
trong chiếc áo ấm gió thu hải ngoại
những ngọn đèn mới giăng
đón giáng sinh nhấp nháy
kẻ tha hương cố thoải mái, vui chơi,
lương tâm yên ổn trong nỗi niềm im lặng
vô cảm là liều thuốc an lành
để sống bình thản trên những bất hạnh kẻ khác
và lãng quên là bài hát thần tiên
ru chúng ta ở lứa tuổi thong dong.
nếu quả thật con người luôn cần hai bộ mặt
khi cười - khi khóc
khi vui - khi buồn
khi sống thật – khi giả dối
thì bộ mặt nào là bộ mặt phải khoác lên
khi nhìn về quê hương
những ngày cuối năm
(và biết đâu sắp sửa cuối đời)?
Thy An (Danlambao)
bị xô ra khỏi chuồng, chẳng ai ngóng đợi
trả xong bản án đời
đôi mắt buồn lơ láo nhìn quanh
kẻ đàn ông vừa mãn án tù
gầy guộc ngỡ ngàng
chợt thấy mình không khác người phố chợ…
trong chén cơm không thịt, nước màu vàng ủn,
ý niệm quê hương chìm mãi đi đâu
khoáy bao nhiêu cũng chẳng tìm ra
chỉ thấy trái tim nghèo và cuộc đời tơi tả
-trại giam bên trong khác chi tù ngục phía ngoài-
lang thang trên đường,
trong chiếc áo ấm gió thu hải ngoại
những ngọn đèn mới giăng
đón giáng sinh nhấp nháy
kẻ tha hương cố thoải mái, vui chơi,
lương tâm yên ổn trong nỗi niềm im lặng
vô cảm là liều thuốc an lành
để sống bình thản trên những bất hạnh kẻ khác
và lãng quên là bài hát thần tiên
ru chúng ta ở lứa tuổi thong dong.
nếu quả thật con người luôn cần hai bộ mặt
khi cười - khi khóc
khi vui - khi buồn
khi sống thật – khi giả dối
thì bộ mặt nào là bộ mặt phải khoác lên
khi nhìn về quê hương
những ngày cuối năm
(và biết đâu sắp sửa cuối đời)?
Thy An (Danlambao)
Post a Comment