Việt Nam Vùng Địa Lý Chiến Lược 1&2
Việt Nam Vùng Địa Lý Chiến Lược! (1)
Vân Anh
Việt Nam vùng địa lý chiến lược - 1 - (Vân Anh)
Việt Nam Vùng Địa Lý Chiến Lược - 2 - Vân Anh
Việt Nam Vùng Địa Lý Chiến Lược - 3 - Vân Anh
Việt Nam Vùng Địa Lý Chiến Lược - 4- Vân Anh
Việt Nam Vùng Địa Lý Chiến Lược Audio 1,2,3,4
Trung Cộng hiện nay cần phải thôn tính Việt Nam càng nhanh càng tốt, vì lấy trọn Việt Nam thì Trung Cộng mới có thể dùng đất Việt Nam cho thế thủ cũng như thế công để tiến xuống vùng Nam Á Châu. Và cũng như dùng đất Việt Nam để làm thế phòng thủ bảo vệ vùng phía Nam (tính từ Nam Kinh - Nankin) của lục địa Trung Hoa. Cái thế thủ và thế công này mà ngày xưa thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai gọi là thế “môi hở răng lạnh”. Như vậy Việt Nam là cái “môi” rất quan trọng và cần thiết để bảo vệ cái “răng” và cũng là cái cuốn họng của Trung Cộng. Xét riêng câu nói này thì người Việt Nam chúng ta nói riêng và thế giới nói chung phải hiểu rằng: Trung Cộng (cũng tự hiểu) họ không đủ sức mạnh về nhiều mặt để tự bảo vệ lục địa Hoa Lục, hoặc thôn tính và đồng hóa các sắc dân khác. Như vậy trong tương lai 1 tỷ 400 triệu người gọi chung là “dân Tầu” sớm hay muộn họ cũng sẽ nổi loạn để tự họ tách ra thành nhiều tiểu quốc mà đám cầm quyền ở Bắc Kinh hiện nay không có phương kế gì để giải quyết nạn làm loạn, nổi loạn và xung đột chủng tộc ngay trên vùng đất Hoa Lục. Do đó mấy ngày qua ta thấy Trung Cộng chỉ chuyên đi hù dọa các nước và “làm eo” với Hoa Kỳ. Thí dụ như 5 chiếc tàu của Trung Cộng bao vây chiếc Imapacible, một chiếc Hải Quân tàu nghiên cứu hải dương của Hoa Kỳ không trang bị võ khí, khiến Hoa Kỳ phải cho lệnh điều động chiến hạm đến vùng Thái Bình Dương (sẽ viết ở đoạn sau).
Trong kế hoạch đường dài đưa Bắc Kinh và Việt Gian Cộng sản vào cái bẫy xập người Việt Quốc gia chúng ta cũng phải có một kế hoạch trường kỳ. Bọn Việt Gian nhất là bọn Việt Gian ở hải ngoại, các loại báo chí theo Cộng các đài thân Cộng, hiện nay đều tha hồ tự do hoành hành mà không cần phải lo sợ hay dấu diếm tông tích của chúng. Chúng đúng là một bọn vô liêm sỉ chỉ chuyên làm tay sai cho Cộng sản Tầu, chúng không bao giờ nghĩ rằng chính chúng đã xóa bỏ quyền tị nạn Cộng sản của chúng!. Thời điểm này không một tờ báo nào dám đăng bài chống Cộng! Những tên cán bộ Cộng sản đang “tị nạn giả” trên đất nước Hoa Kỳ dưới bất cứ hình dạng nào đều phải nhớ nằm lòng rằng trước sau gì chúng cũng bị hỏi tội, mai đây nếu có muốn chạy thì lại chạy đi đâu ?!.
Hình như đã từ lâu lắm chính sách của Mỹ là “cứ để yên cho bọn Việt Gian và bọn Cộng sản làm mưa làm gió”. Dĩ nhiên không ai biết chính sách này xuất phát từ đâu ra? Cũng không ai biết chắc rằng chính sách này do ai đưa ra. Vậy vấn đề chống Cộng Tầu đỏ và các kế hoạch tiêu diệt Việt Gian Công Sản, hoá giải sức ép của Bắc Kinh là một ẩn số bí mật ngoài sự hiểu biết của nhiều người. Không ai có thể hiểu rằng tại sao Bắc Kinh đã nắm chặc Việt Gian Cộng Sản mà lại còn muốn với tay sang tận Nam Mỹ để chuẩn bị cho một thế trận mới khác là đánh từ sau lưng Hoa Kỳ. Vì Tầu nhất định phải thanh toán con bài Việt Nam và đuổi Mỹ ra khỏi Á Châu. Theo bản tin của tờ Taipei Time ngày 22 tháng 2 năm 2009 thì: “Một Trung Tướng Tầu đỏ đã nói với Đô Đốc Tướng Keating Timothy Tư Lệnh lực lượng Hải Quân Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương trong một cuộc viếng thăm của ông Keating sang Hoa Lục rằng: “Người Mỹ nên trở về chung quanh khu vực biển Hawaii (tức từ phía Đông củalục địa Hoa Kỳ), từ phía Tây của đảo Hawaii sẽ do Hải Quân Trung Cộng tuần tiểu và kiểm soát”. Cũng trong bài báo của tờ Taipei Time số ra ngày 3 tháng năm 2009 vừa qua cho biết thêm là:“Ngân sách quốc phòng của Trung Cộng tăng 15% tức 480,68 tỷ nhân dân tệ (Nguyên), quốc phòng Trung Cộng đã chiếm 6,3% ngân sách nhà nước và khoảng năm 2015 thì Trung Cộng sẽ hạ thuỷ 2 Hàng không Mẫu hạm”. Nhưng theo những nhà am tường về Trung Cộng thì đây chỉ là con số Trung Cộng muốn đánh lừa thế giới, vì thật ra con số tân trang cho ngân sách quốc Phòng của Trung Cộng tăng hơn nhiều. Như vậy Trung Cộng đã quyết tâm di vào chiến tranh với thế giới Tây phương và Mỹ để trở thành siêu cường và thống trị thế giới.
Hiện nay và sau này nếu mất Việt Nam và Á Châu, Hoa Kỳ sẽ trở thành con cọp giấy và không ai nể sợ Hoa Kỳ nửa, mộng Bắc Kinh sẽ tiến lên làm bá chủ hoàn cầu là điều phải xảy ra, chúng ta có thể thấy Việt Nam vẫn là trọng điểm vô cùng quan trọng cho Hoa Kỳ và cả thế giới Tây phương. Vì Việt Nam là Vùng Địa Lý Chiến Lược để giải quyết các bế tắc tồn động hàng trăm năm qua giữa Đông và Tây. Và nếu khối Tây phương vẫn tin và dùng Việt Gian Cộng sản Hà Nội như ngày nay thì không thể nào giải quyết được vấn đề, vì Việt Gian Cộng sản Hà Nội đã thật sự làm tay sai bán nước Việt cho Tầu Trung Cộng từ lâu. Như vậy một cuộc đọ sức tại Á Châu Phải xảy ra. Vào thời điểm này cho đến đầu năm 2010 chúng ta sẽ tận mắt chứng kiến chiến tranh nhiều kiểu nhiều mặt sẽ bùng nổ dữ dội hơn bao giờ hết.
Việt Nam từ mấy chục năm qua đều không có người tài giỏi, bọn cầm quyền Việt Gian Cộng sản thì dĩ nhiên đều không xứng đáng để lãnh đạo nhân dân Việt Nam, chúng không đủ trí khôn cũng như mưu lược đối đầu và đương cự với Trung Cộng để hóa giải cái thế xâm lăng của Bắc phương. Việt Gian Cộng Sản đang cai trị dân tộc Việt Nam trong ách nô lệ diệt chủng dùm cho Tầu, Việt Gian Cộng Sản đã phá nát truyền thống và hủy diệt tinh hoa của dân tộc Việt, vì Bắc Kinh muốn Việt Nam phải trở thành một thuộc tỉnh phía Nam của Tầu. Như vậy diệt chủng dân Việt, để Bắc Kinh tự do xử dụng tiến trình xâm lăng và thôn tính Nam Á Châu hay toàn cõi Á Châu. Vào thời điểm này trở đi Việt Nam có thể trở thành bãi chiến trường cho nhiều nước, ở trong một cái thế bắt buộc Hoa Kỳ và Tây Phương phải xử dụng võ khí để tiêu diệt Việt Gian Cộng Sản và Trung Cộng. Như vậy Việt Nam đang đứng trước hiểm họa diệt chủng là có thật.
Một chuyên gia người Anh nhiều năm nghiên cứu về Á Châu đã cho biết rằng: “Trung Cộng có thể tấn công bằng nhiều phương pháp ra bên ngoài đánh chiếm các nước lân bang để cũng cố nội bộ đang xung đột bên trong”. Một lý đoán khác là Bắc Kinh đã biết rằng người Mỹ hiểu được mưu đồ của Bắc Kinh và Trung Cộng cũng đang tính đường phản công Hoa Kỳ trên mọi mặt trận. Do đó Bắc Kinh tính ra tay trước bằng cách thôn tính Việt Nam để rảnh tay vươn sang tận Nam Mỹ Châu. Nhưng lịch sử Việt Nam với hơn 2000 năm chống ngoại xâm lăng phương Bắc, người Tầu họ không hy vọng lấy được cảm tình hay sự ủng hộ của dân Việt Nam, cho dù Bắc Kinh có đưa một triệu quân vào đồng bằng Bắc Việt để làm hậu thuẫn cho thế chiếm đóng lâu dài tại Việt Nam, thì Trung Cộng đã đóng quân giữa một biển người đầy hận thù. Vậy vấn đề các đạo quân của Trung Cộng sẽ bị tiêu diệt hay phải bỏ chạy là điều phải xảy ra.
Các nước như Đại Hàn, Phi Luật Tân, Việt Nam , Thái Lan ..v.v.. thì cho rằng Trung Cộng hiện nay đang mạnh lắm, vì không mạnh thì làm sao đầu năm 2009 Trung Cộng lại có thể đem một đoàn tàu ngầm khoản 55 chiếc ra để diệu võ dương oai ở vùng biển Thái Bình Dương được?. Mặt khác, nhóm cầm quyền ở Bắc Kinh đang suy nghĩ nhiều cách để lấy trọn Việt Nam càng nhanh càng tốt. Giả sử, nếu Trung Cộng hiện nay tung vào vùng đất Việt Nam khoản 2 triệu quân, thì như vậy Trung Cộng sẽ bị Phương Tây và nhất là Mỹ lên án và trả đủa Trung Cộng bằng nhiều cách. Ví dụ như biện pháp kinh tế chẳng hạn, mà với tình hình kinh tế Á Châu đang bệ rạc như hiện nay, thì Tầu Trung Cộng có lẽ sẽ loạn thật (tính đến đầu tháng 3 năm 2009 thì chỉ riêng Đông Á Châu - East Asia không thôi đã mất đi 5 ngàn tỷ - 5 trillion đô la). Một điểm nửa cho Trung Cộng là nếu họ mang vào Việt Nam khoản 2 triệu quân, cộng với đám Hoa Kiều khoản 3 triệu và thêm 3 triệu tên Việt gian Cộng sản hiện nay nữa để Trung Cộng có thể đóng quân vĩnh viễn ở Việt Nam thì Bắc Kinh lấy gì để nuôi quân và nuôi đám Việt gian Cộng sản đây?!.
Trong chiến thuật quân sự nếu lấy quân ít để xâm lăng thì không thể đánh thắng nên không thể chiếm đất dành dân. Mà mang quân nhiều thì lại càng dễ lộ liễu hay hỗn loạn, vả lại càng dễ thua nếu cục diện chiến tranh thay đổi bất ngờ. Giả sử quân Tàu xâm lăng bị dân Việt đánh bại thì 2 triệu quân Tầu và 6 triệu tên Việt gian Cộng sản và Hán gian làm sao có đường về Tầu?. Mấy cây cầu Tầu Cộng và Việt Gian Cộng sản đã cho xây qua sông Hồng để chuyển quân thì chúng ta chỉ cần 1 giờ để phá là xong. Nếu Trung Cộng tung quân qua Việt Nam ào ạt như trên đã nói, thì điều này sẽ làm cho toàn dân Việt lên tinh thần với sự góp sức của 4 triệu người Việt Nam hải ngoại hiện nay thì như vậy chắc chắn quân Tầu phải thua và chạy. Chừng đó ta chỉ cần một kế nhỏ cũng đủ bắt sống không sót một tên, kể cả 3 triệu tên Việt gian Cộng sản hiện nay cũng không có đường trốn thoát.
Ai cũng hiểu rằng chiến tranh Việt Nam là do Việt Gian Cộng sản Bắc Việt xử dụng vũ khí Nga Xô, Trung Cộng xâm lăng Việt Nam đã là một sự kiện lịch sử không ai có thể phủ nhận. Việt Gian Cộng sản đã sử dụng thuốc độc Mầu Vàng (da cam) do Liên Xô thời đó cung cấp để rải (khai hoang) tại một số vùng người Hmong bên Lào. Sau này loại thuốc này đã theo nước mưa lan sang một số vùng phía Bắc và miền Trung Việt Nam và nước mưa lại đi theo các kinh, rạch, sông, hồ lại chảy về đồng bằng sông Cửu Long gây bệnh cho người và vật ở miền Nam sau này. Điều này là sự thật có tài liệu làm bằng chứng, thế mà Việt Gian Cộng sản lại nỏ mồm chối cãi và đổ lỗi cho Mỹ dùng chất độc màu da cam gây ô nhiễm đến con người như chúng đã từng rêu rao. Một điều quái đản là một số sử gia “dổm” trên các hệ thống Internet cũng to mồm tin theo những điều Việt Gian Cộng Sản đã bịp bợm. Võ Nguyên Giáp và Bùi Tín là người biết rõ chuyện này. Nếu không nhầm thì Võ Nguyên Giáp đã từng giữ chức vụ “viện trưởng trường kỹ thuật cao cấp quốc phòng” cho Việt Gian Cộng sản, viện này chính là viện đã xử dụng chất độc trong chiến tranh để diệt chủng người Hmong và Lào. Vì biết như vậy nên người Mỹ đã gởi Gs Schecter đến Việt Nam để điều tra trong nhiều năm về “thuốc độc mầu da cam”. Khi Gs Schecter ra phi trường Nội Bài để về Mỹ làm báo cáo lên Quốc Hội Hoa Kỳ, thì bọn công an Cộng sản ngu dốt đã tịch thu toàn bộ hồ sơ, tài liệu nghiên cứu của ông tại phi trường. Bọn công an đã quăng luôn bộ hồ sơ này, vì chúng sợ người Mỹ phát giác những việc làm diệt chủng dân tộc thiểu số như đã dẫn chứng ở trên. Sau này hai tên Vẹm bịp này đã bị đuổi về, Giáp thì bị cho về ngồi “nắm quần” chị em, xem chị em ta ngừa thai cai đẻ. Trong chiến tranh Võ Nguyên Giáp và Bùi Tín đã nhúng tay vào việc làm chết hàng triệu thanh niên miền Bắc vì sự “cầm quân” ngu dốt của y. Sau này Bùi Tín “tị nạn” qua Pháp (không biết Tín lấy tư cách gì và tị nạn chuyện gì?). Chính Giáp cũng như Tín và đồng bọn đã đem Cộng sản vào đất nước Việt Nam giam cầm bỏ tù hàng chục triệu người dân, đảng của chúng đã tàn phá, vơ vét sạch sẽ cả nước Việt Nam với chế độ cai trị bạo tàn tới mức diệt chủng dân Việt. Ngày nay Bùi Tín đang “hưởng già” bên Pháp lại còn nỏ mồm kêu gào dân chủ. Thật đúng là một lũ nói láo như Vẹm. Trong tương lai Bùi Tín phải được dẫn độ về Việt Nam để trả lời những gì Bùi Tín đã làm với nhân dân Việt Nam trong mấy chục năm qua.
Trong hơn 2000 năm qua đã nhiều lần quân Tầu thảm bại tại Việt Nam , và thường như vậy thì lúc nào tổ tiên ta cũng để cho chúng một lối thoát để chúng chạy về Tầu. Tuy nhiên với tình hình hiện nay, nhóm Giang Trạch Dân (dấu mặt) và Hồ Cẩm Đào khi tính chuyện xâm lăng và diệt chủng dân Việt mà không bao giờ chúng tính chuyện sẽ có ngày thảm bại lần nửa tại Việt Nam, và chính sự thảm bại lần này có thể làm sụp đổ nước Tầu, và lục địa Trung Hoa sẽ tan ra thành nhiều mảnh để chấm dứt chế độ xâm lăng, xâm thực của lối đế quốc bành trướng Trung Cộng từ xưa cho đến nay, và chỉ có như vậy thì thế giới này mới hòa bình. Xét cho cùng thì cũng do sự tham lam bành trướng của đám cầm quyền Bắc Kinh đã để lộ mưu đồ xâm lăng thế giới nói chung. Nhưng riêng Việt Nam thì Trung Cộng cảm thấy họ dễ dàng chiếm lấy với 3 triệu tên Việt gian Cộng sản cầm quyền hiện nay đang làm tay sai cho Tầu, đang thay Tầu để cai trị đất nước Việt Nam. Nhưng Bắc Kinh có thể hiểu rằng Việt Nam là một khúc “gân gà” (của Tào Tháo) đã chẹn ngang cuống họng của Bắc Kinh, mà Bắc Kinh đang cố nuốt vào nhưng muốn nhả ra cũng không phải dể vì khúc “gân gà” Việt Nam đang nằm trong cuống họng Bắc Kinh. Hơn nửa Bắc Kinh cũng không thể ngờ rằng khúc “gân gà” Việt Nam tuy dễ nuốt nhưng lại là đầu mối làm cho đế quốc Trung Cộng xụp đổ thật nhanh.
Từ năm 1949 đến nay đã 60 năm, khi Mao nắm trọn Hoa Lục thì các nhà nghiên cứu chiến lược đã nhìn thấy cái bệnh của Trung Cộng là bệnh “quá”, cái gì cũng “quá”: “to xác quá”, “đất lớn quá”, “dân đông quá”, “bất công quá”, “nghèo nàn quá” và nhất là “tàn ác quá” nên họ chỉ lo diệt chủng các sắc dân chung quanh chiếm đất và bắt họ phải khấu đầu với “thiên triều Bắc Kinh”. Nhưng Bắc Kinh lại quên rằng các mâu thuẫn giữa Bắc Kinh với các chủng tộc đang sống ngay trong nước Tầu hiện nay cũng như các tỉnh bang với văn hóa khác biệt, ngôn ngữ bất đồng, và sự bất công mâu thuẫn đó ngày nay đã hiện rõ giữa thành thị và thôn quê. Sự mâu thuẫn này cũng là một trong nhiều đầu mối sẽ làm sụp đổ cho tan tành nước Tầu. Một điều làm chúng ta mừng nửa là Trung Cộng hiện nay không có nhân vật nào đủ uy tín, cũng như không đủ mưu lược để đưa đế quốc đỏ Trung Cộng thoát hiểm khỏi nhiều mặt như hiện nay (khủng hoảng kinh tế hiện nay là một điển hình). Cái gì cũng “quá” nhưng lúc nào Trung Cộng cũng muốn trở thành “siêu cường” để làm bá chủ cả thế giới. Nhóm Hồ Cẩm Đào thì lúc nào cũng muốn thế giới phải thần phục Trung Hoa, và phải xem Trung Hoa là “thánh địa” mà tất cả các chư hầu trên thế giới phải đến triều kiến, ta cứ xem thế vận hội Bắc Kinh vào ngày 8, tháng 8, 2008 thì sẽ rõ. Hiện nay là tháng ba năm 2009, chúng ta thấy rõ Trung Cộng có hai cách.
1- Trung Cộng muốn trở thành “siêu cường” để làm bá chủ thế giới và bắt các chư hầu phải thần phục, triều cống Trung Hoa kiểu Tần Thuỷ Hoàng, thì Trung Cộng phải đánh bại Hoa Kỳ và khống chế hay ve vản khối phương Tây bằng tài lực hay vật lực.
2- Trung Cộng phải chiếm cho được Việt Nam để khống chế Nam Á Châu, nhất là Úc để di hàng trăm triệu dân Tàu xuống đảo Úc làm bàn đạp sau này.
Muốn đánh bại Hoa Kỳ thì Trung Cộng phải áp đảo Tây Âu và Âu Châu. Như vậy muốn trở thành “siêu cường” Trung Cộng phải tạo ra đủ thứ kẻ thù mà kẻ thù đây là loại “kẻ tử thù”, phải một mất một còn giữa Mỹ, khối Tây phương và bên kia là cực quyền độc ác Trung Cộng. Nếu chỉ tính riêng Hoa Kỳ về lực lượng quân sự, thì hiện nay ta thấy Trung Cộng phải đánh bại kẻ thù loại khó nuốt, chưa kể đến cán cân giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng thì lực lượng quân sự của Hoa Kỳ hiện nay được xem là hùng mạnh nhất về kỷ thuật quân sự cũng như các loại võ khí tối tân chưa bao giờ xử dụng và nhất là các chiến lược gia có tài. Trong khi đó Trung Cộng với lãnh đạo kém cỏi và vũ khí vẫn còn thua xa về nhiều mặt thì làm sao có thể trở thành “siêu cường”? Như vậy Bắc Kinh cần phải có liên minh hay đồng minh. Ta có thể thấy thế giới hiện nay chia làm hai cực:
A- Một bên là Bắc Kinh cầm đầu với các giáo phái thần quyền quá khích, cuồng tín với một đám khủng bố chỉ biết uống thuốc kích thích để ôm bom tự sát hay phá hoại, hay các “chính quyền” chỉ nhân danh tự do bằng mồm nhưng lúc nào cũng sẳng sàng chống Mỹ vì lợi nhuận.
B- Một bên là khối tự do tôn trọng nhân phẩm con người, lấy con người (chứ không phải Thần, Thánh) làm gốc và mong làm cho thế giới này thương yêu giúp đỡ lẫn nhau, hòa hợp, hòa bình với nhau.
Một điểm quan trọng nữa là Trung Cộng không có một nền kinh tế vững mạnh để làm chiến tranh khi muốn đánh nhau với thế giới phương Tây và Mỹ. Đây cũng là yếu điểm chết người của Trung Cộng mà các quốc gia Á Châu phải nhìn thấy. Quân đội Trung Cộng không có khả năng di chuyển hàng triệu quân lính một cách nhanh chóng để đáp ứng tình hình khi cục diện biến động. Nói đúng hơn là đám cầm quyền Bắc Kinh không thể “điều binh khiển tướng” và quan trọng là Trung Cộng không có địa bàn chiến tranh. Nói theo đúng binh pháp “nông binh” là “Chiến và Địa” hay còn gọi là Chiến Địa. Với kỷ thuật điện tử như hiện nay, Trung Cộng không thể xung phong biển người theo kiểu năm 1950 mà Mao Trạch Đông đã làm để xua quân qua sông Áp Lục. Như vậy nếu ra mặt đánh nhau thì Trung Cộng không thể thắng Mỹ và khối phương Tây, nên không cần phải suy luận xa xôi gì ta có thể hiểu là Trung Cộng chỉ có thể có một chiến thuật phải đánh lén bằng cách khủng bố hay là “ném đá dấu tay”. [(Tầu có thể đã dùng đất Trung Đông hay Afghanistan, Pakistant để đánh Mỹ bằng khủng bố và những tên khủng bố này có thể đã xuất phát và được đạo tào từ bên trong nước Tầu, và Hồi là một trong 5 sắc dân lớn trong nước Tầu)]. Như vậy mới làm cho thế giới tự do “lo sợ” và yếu đi rồi họ sẽ tính tiếp các kế hoạch sau đó.
Chúng ta hãy nhìn vào thực tế khoản 9 năm trở lại đây để thấy người viết nói có sách mách có chứng. Thứ hai là Trung Cộng đã và đang bành trướng xuống phía Nam bằng nhiều cách. Khi nói đến phía Nam thì Trung Cộng phải hiểu Việt Nam là điểm chính cho bất cứ triều đại nào Trung Hoa phải tính tới và để mắt đến. Mà chiếm được Việt Nam thì coi như Trung Cộng đã kiểm soát toàn vùng Nam Á Châu và làm chủ con đường hải vận quan trọng qua eo biển Nam Hải. Cũng như làm chủ toàn vùng tài nguyên thiên nhiên hầu như còn nguyên vẹn. Và quan trọng là vùng Miến Điện, Lào, Tây Bắc Việt Nam để làm “thương mại bạch phiến”. Người ta ước lượng chỉ riêng sản xuất “bạch phiến” không thôi, Trung Cộng có thể lấy từ 300, 500 tỷ đô la mỗi năm. Và điểm lợi nữa là dùng “bạch phiến” để đầu độc giới thanh niên Tây phương nhất là Hoa Kỳ và các thế hệ sau này sẽ đi vào con đường nghiện ngập và suy thoái. Lúc đó Trung Cộng sẽ di hàng trăm triệu dân nghèo khổ đi khắp thế giới mà trong hơn một thập niên qua Trung Cộng đã làm với Nam Á Châu và Úc Châu. Như vậy, ta có thể nhìn thấy viễn tượng các nước Đông Nam Á, Á Châu, Úc Châu sẽ phải triều cống Trung Cộng một ngày không xa lắm. Sau Á Châu, Úc Châu sẽ đến lược các nước Tây Âu, Bắc Âu và Cộng Hoà Nga ..v.v..
Trong một bản tin hôm thứ Hai ngày 16 tháng 3/ 2009 đánh đi từ Hà Nội từ, thì ma tuý từ Trung Quốc đã dồn dập đổ vào Việt Nam qua các ngã từ vùng Tây Bắc Việt Nam, bản tin cho biết như sau: “Như thế, một hiện tượng đáng ngại cho an ninh Việt Nam: đại đa số ma túy vào VN là qua đường Trung Cộng. Có phải Bắc Kinh cố ý gây nghiện cho VN?”
Bài báo viết tiếp là: “lợi dụng thủ tục thuận lợi trong xuất, nhập cảnh và qua lại giữa 2 bên biên giới bọn tội phạm ma túy đã hình thành nhiều đường dây mua bán, vận chuyển ma túy vào VN. Trên tuyến biên giới phía Bắc hoạt động mua bán, vận chuyển trái phép chất ma túy; thuốc gây nghiện, ma túy tổng hợp từ nước ngoài (TQ) vào trong nước và heroin; còn tuyến Tây Nam heroin. Tuyến hàng không chủ yếu xảy ra ở sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất. Đã xuất hiện một số vụ buôn bán Cocain và ma túy tổng hợp dạng đá (ice); đáng chú ý việc gửi cocain qua đường bưu kiện chuyển ra nước ngoài.”
Bản tin trên còn cho biết rõ thêm nửa là: “... hoạt động của bọn tội phạm buôn bán, vận chuyển ma túy từ nước ngoài (TQ) vào tập trung ở 4 tuyến biên giới Tây Bắc, Đông Bắc, Bắc miền Trung và Tây Nam ... liên quan đến cả Bắc Âu, Châu Phi, Tây Nam Á và Nam Mỹ; phức tạp nhất là từ hướng biên giới Tây Bắc.”
Cũng trong ngày thứ Hai thì hảng tin Reuters đánh đi từ Vienna thủ đô nước Áo cho biết thêm. “Các Băng Đảng Ma Túy lộng hành Khắp 4 Lục Địa; Đông Nam Á: 30,000 Mẫu Tây Đất Trồng Cây Á Phiện ... Các tổ chức ma túy đã tạo thành đường dây chuyên chở và buôn bán lậu có tổ chức khắp thế giới, Colombia, Peru, Bolivia, Mexico đến cả chục nước ở Đông Phi Châu.”. Theo văn phòng tội phạm và thuốc phiện (Office on Drugs and Crime) của Hội Đồng Bảo An LHQ thì bản báo cáo báo động ở Đông Nam Á phong trào trồng cây thẩu để làm á phiện, xì ke, ma túy đang bùng lên. “Năm rồi diện tích trồng loại cây làm ra chất nghiện ngập giết người này là 30,000 mẩu tây, tăng 26% so với năm 2006”. Và hảng tin Reuters còn cho biết thêm là: “... trong thời gian khủng khoảng kinh tế gần đây, tiền buôn lậu ma túy tràn vào các ngân hàng rất nhiều. Đa số là tiền măt. Nó đã giúp cho các ngân hàng có tiền mặt để giao dịch với khách hàng. Đại diện tổ chức này là ông Costa từ chối không tiết lộ tên những ngân hàng làm ăn bất chánh đó. Ông chỉ nói ngân hàng của nước Áo không phải là những ngân hàng hàng đầu làm việc bất chánh ấy.”
Quý đọc giả nên hiểu rằng: với một người bình thường khỏe mạnh như chúng ta, chỉ cần hút vào một lượng nhỏ thuốc tinh chế thành “heroin” thì không thể nào bỏ được nếu không có phương pháp hóa giải và phải tốn rất nhiều tháng mới có thể làm cho tinh thần và thể xác điều hòa lại được. Như vậy Trung Cộng và Việt Gian Cộng sản đã ra mặt tuyên chiến với thế giới bằng một loại “chiến tranh Heroin hay là chiến tranh ma tuý” và chúng ta sẽ thấy ngày gần đây giới trẻ nhất là giới trẻ của Tây Phương và Mỹ vì quá tự do, nên chúng cũng sẽ tự do để đi vào con đường nghiện ngập và tự hủy diệt.
Tóm lại, trên đây là những điểm chính mà giữa đám cầm quyền Bắc Kinh đang tính toán và thi hành. Chưa kể vấn đề Bắc Kinh đã cung cấp vũ khí, làm cố vấn cho các thành phần khủng bố và những kẻ thù ghét người Tây phương da trắng nói chung và Hoa Kỳ nói riêng. Hẳn nhiên Trung Cộng cùng một lúc đã mở ra nhiều mặt trận khác nhau và ngầm tuyên chiến với khối tự do phương Tây và Mỹ, với một bộ tham mưu mà Bắc Kinh lúc nào cũng chủ quan “chiến thắng”. Nhưng Trung Cộng đã tính, thì chúng ta cũng phải tính. Trung Cộng tính làm chủ thế giới với hơn 6 tỷ người như hiện nay thật là một việc không dễ. Hơn nữa dân Tầu (Hán tộc) lại không phải là một “siêu chủng tộc” (vì chẳng bao giờ có dân tộc nào là siêu chủng tộc cả) được đám cầm quyền hiện nay kiểu “thư sinh” như Hồ Cẩm Đào thì lại càng không thể tính toán hay thực hiện. Và điểm chính của vấn đề là Bắc Kinh không có lãnh đạo giỏi hay không có những nhà chiến lược tài ba như Lưu Bá Ôn, thì làm sao Bắc Kinh có thể làm chủ thế giới như hiện nay. Mộng của Bắc Kinh thì quá lớn, nhưng những cái đầu đang ngồi tính toán tại Bắc Kinh lại quá nhỏ thì không thể thực hiện được. Như vậy, chính những gì Bắc Kinh đang tính toán thì chính những tính toán đó sẽ đưa Hà Nội và Bắc Kinh đi vào con đường bế tắt. Hơn nữa với tình hình như hiện nay ta cũng không cần phải nghĩ cách thêm nửa để làm sao cho Bắc Kinh - Hà Nội ở thế không gỡ được như hiện nay.
Nhưng ta thử đặt ngược lại vấn đề nếu Trung Cộng và nhóm khủng bố Trung Cộng (nên nhớ là nhóm Khủng Bố Trung Cộng) và khủng bố Hồi Giáo chiến thắng khối tự do phương Tây thì chính những nước Hồi Giáo sản xuất dầu lửa Trung Đông sẽ chết trước. Tại sao? Với tình hình kinh tế đang suy thoái và suy sụp thì nay các nước sẽ giảm hẳn sự mua bán dầu lửa. Điều này chúng ta đã thấy. Cho dù dầu lửa có bán thật rẻ cũng không ai mua vì không ai có tiền. Như vậy, sự thu nhập của các quốc gia dầu lửa đã quen sống với số tiền rất nhiều, nay không còn đủ tiền để chi phí thì chính các nước sản xuất dầu lửa, chỉ có dầu lửa là nguồn thu nhập chính, họ sẽ bị thất thu và sụp đổ trước chứ không phải các nước sản xuất nông nghiệp hoa mầu, ngũ cốc như Tầu hay những nước khác. Một điều quan trọng cho các nước sản xuất dầu lửa cần phải hiểu là: sản xuất dầu lửa không đơn giản như sản xuất các mặt hàng tiêu dùng khác, là khi bán hàng không được thì có thể đem về để tồn kho hay tồn trữ. Dầu lửa không có kho để chứa (đọc giả đừng nhầm các bồn tròn chúng ta thường thấy là bồn chứa dầu lửa, mỏ dầu được lọc ra hàng trăm phó sản khác chứ không riêng chỉ có xăng hay dầu lửa) và pha chế hay lọc dầu thô thành xăng hay dầu lửa cũng giống như pha xi măng với nước, nên trong một thời gian nhất định thì phải tiêu dùng không thể khác.
Khi khai thác các giếng dầu lửa thì từ các hệ thống máy hút dầu từ lòng đất bơm thẳng vào các nhà máy lọc dầu, hay bơm thẳng vào các tàu chuyên chở dầu thô (dầu thô chưa thành dầu lửa hay xăng). Rồi từ các nhà máy lọc dầu này qua các hệ thống biến chế thành dầu lửa, xăng và hàng trăm các phó sản khác. Từ nhiên liệu dầu lửa hay xăng được cho vào các bình đựng và cung ứng cho người tiêu thụ qua các trạm xăng (gas station). Tóm lại, hút dầu, lọc dầu và tiêu thụ dầu phải đi theo một quy luật giây chuyền có thời gian nhất định, chứ không thể chứa xăng hay dầu ngày hôm nay rồi đợi đến hai, ba năm sau giá xăng dầu leo thang rồi mới tung ra bán ngoài thị trường. Cho nên, nếu chỉ ngưng bơm dầu hay lọc dầu thì giá xăng, giá dầu (nhiên liệu) tự nhiên sẽ tăng vọt ngay lập tức. Và với tình hình kinh tế khủng hoảng như hiện nay thất nghiệp tràn lan thì không quốc gia nào có thể chấp nhận giá nhiên liệu tăng vọt lên cả. Như vậy thị trường dầu lửa cần phải dung hòa giữa “cung” và “cầu”, nên các quốc gia Trung Đông dầu lửa không thể bắt bí Mỹ hay các quốc gia phương Tây bằng cách ngưng sản xuất dầu lửa. Hơn nữa các quốc gia phương Tây, nhất là Mỹ họ cũng đã đoán trước vấn đề Tầu có thể bắt tay với khối dầu lửa Trung Đông để chèn ép họ. Cho nên hơn mười năm trước đây họ cũng đã cố gắng cho khai thác các giếng dầu lửa dự trữ để chuẩn bị trong tình huống khủng hoảng hiện nay như đã nói trên có thể xảy ra. Như vậy, nếu anh bắt bí chúng tôi bằng cách giảm sản xuất dầu lửa thì chính anh sẽ bị chết trước. Vì anh không có thu nhập cộng với sự chi phí quá cao như hiện nay. Và Trung Đông Hồi Giáo cũng biết rằng ngoài các mỏ dầu thô còn nằm dưới đất, họ không thể tự làm ra hoa màu, ngũ cốc để sống, cũng như đồ tiêu dùng hàng ngày mà họ phải lệ thuộc ở các quốc gia khác. Như vậy không có thực phẩm thì Trung Đông chỉ có thể uống dầu để sống.
Tóm lại, chiến tranh khủng bố chính là chiến tranh năng lượng mà bất cứ phe nào cũng muốn đạt phần thắng về mình và như vậy cuộc chiến chỉ có “thắng hay thua”, chớ không có thể “hòa”. Để rồi cuối cùng các quốc gia dầu lửa cũng phải thua hay nhượng bộ vì Hoa Kỳ đã có các phương pháp khác để làm ra năng lượng mà không cần dầu lửa.
Cũng cần nói ra ở đây là người viết bài này khoảng tháng 7 năm 2000 đã tự mình tìm ra 3 phương pháp độc đáo sẽ làm đảo lộn suy nghĩ của con người để làm ra năng lượng mà không cần quạt gió hay ánh sáng mặt trời. Có thể nói đây là một cuộc Đại Cách mạng Năng Lượng cho toàn thể thế giới trong vài năm tới, các nhà lãnh đạo của các quốc gia Tây phương tin hay không thì còn tùy (vì đời sống của bất cứ quốc gia nào hiện nay cũng Phải cần có năng lượng) nhưng bảo đảm trong những năm tới thế giới này sẽ thừa năng lượng nếu làm đúng theo phương pháp độc đáo này của người viết. Nhiều vùng trên thế giới hiện nay đã có nhu cầu xài quạt gió và solar (ánh sáng mặt trời) để thay cho dầu lửa, nhưng quá tốn kém và không thể có đủ năng lượng để cung ứng nếu trời không có nắng và lúc không có gió. Ví dụ như bang Alaska chẳng hạn, điểm quan trọng nửa là: không phải quạt gió muốn dựng nơi nào cũng được nếu nơi đó không có “luồng gió” hay là Stream Air đủ mạnh. Vậy nếu thực hiện theo phương pháp sáng chế độc đáo của người viết thì có thể mười năm nữa, hay là đến năm 2020 dầu lửa sẽ không còn ai sử dụng nữa vì đã lỗi thời và vì quá ô nhiễm môi sinh. Và hơn nửa nếu chúng ta còn lệ thuộc vào “năng lượng dầu lửa”, thì chúng ta vẫn còn đối đầu với nạn khủng bố.
Người viết mang một hoài bão nên đã từng tâm sự với chúng bạn rằng: sự phát minh bất cứ trong lãnh vực nào cũng để phục vụ cho nhân sinh. Đó là lý tưởng mà người viết đã theo đuổi mấy mươi năm nay và cũng sẽ theo đuổi đến hết cuộc đời, cho nên sẳn sàng hợp tác với bất cứ ai thành tâm thiện ý Phục Vụ Cho Nhân Sinh. Hiện nay chỉ có công ty của ông tỷ phú T. Boone. Picken do chính ông kêu gọi mọi người giúp sáng kiến để làm ra “năng lượng sạch”. Thiết nghĩ ban cố vấn cho ông Picken đã có số phone và địa chỉ của người viết, còn quyết định thì tùy ở ông là đúng nhất.
Theo các thống kê có thể tin được thì Trung Cộng hiện nay con số thất nghiệp đang lên rất cao, có thể lên đến 500 triệu người. Nhưng điều nguy hiểm cho Hoa Lục là nạn nhân dân số càng ngày càng gia tăng, mà dân số tăng cao thì nạn đói phải tăng cao. Nếu nói cho đúng thì từ xa xưa cho đến nay Trung Hoa chẳng bao giờ có đủ thực phẩm để nuôi dân. Vậy ta phải nhìn xem địa thế nước Tàu từ xưa cho đến nay như thế nào? Và có lẽ phải nhìn nước Trung Hoa với cặp mắt “địa lý chiến lược” thì mới có thể hiểu được điểm sống cũng như điểm chết của Hoa Lục. Nhìn toàn thể địa hình nước Tàu thì Trung Hoa giống như cái đầu của con sư tử. Nhưng chỉ có vỏn vẹn cái đầu mà không có thân hình và bốn chân. Chỉ có mỗi cái đầu con sư tử hả to mồm về hướng Bắc. Như vậy cái thế đầu con sư tử hả mồm to về phía Bắc là một điều thất lợi rất nhiều cho Trung Cộng. Nhưng về địa lý chính trị thì Trung Cộng chỉ muốn nuốt trọn Việt Nam ở phía Nam để làm bàn đạp đánh chiếm Nam Á Châu hay là toàn Á Châu mà bất cứ giới cầm quyền nào của Hoa lục dù Cộng sản hay không Cộng sản đều cũng phải nghĩ đến để bành trướng đế quốc Trung Hoa. Điều này họ đã làm trong nhiều ngàn năm qua. Cho đến nay họ muốn Á Châu trở thành một nước Trung Hoa hay trước mắt là phải thần phục, triều cống Trung Hoa. Như vậy là đầu con sư tử Trung Hoa há mồm về phía Bắc nhưng lại muốn nuốt chửng ở phía Nam hay là cái thế “dương Bắc, kích Nam” của Trung Cộng từ trước đến nay. Họ đã và đang thực hiện và còn mãi nuôi mộng thực hiện khi “đế quốc đỏ” Trung Hoa chưa tan rã. Nhưng chính vì sự chiến đấu oai hùng với địa thế của Việt Nam nên đế quốc Trung Hoa nhiều ngàn năm qua không thể tiến xuống để chiếm Nam Á Châu hay là đồng hóa toàn cõi Á Châu.
Khoảng năm 220 TTL (220 BC) sau khi tiêu diệt xong Lục Quốc thì Tần Thủy Hoàng đã sai Đại Tướng Đồ Thư đem hơn 500,000 quân tinh nhuệ vượt sông Dương Tử tiến đánh chiếm xuống phía Nam là vùng đất của Bách Việt, để xâm lăng chiếm đất và chuẩn bị cho cuộc đồng hóa diệt chủng dân Bách Việt sau này. Ngoài 500,000 quân tinh binh ra Đại Tướng Đồ Thư (xin độc giả hiểu danh từ Đại Tướng của người viết, đại tướng và chiến tướng hoàn toàn khác nhau về mưu lược. Ví dụ như nói đúng nghĩa thì Võ Nguyên Giáp không bao giờ có thể là đại tướng. Vì xét theo nghĩa này nên Giáp chỉ có thể mang quân hàm đại tá thì hợp nhất), ngoài nhiệm vụ xâm lăng còn có nhiệm vụ áp giải toàn bộ tất cả guồng máy của các chính phủ, triều đình của tất cả 6 nước đều bị Tần Thủy Hoàng thôn tính, buộc phải đi về phương Nam để vĩnh viễn lưu đày họ, cũng như chận đứng mọi mầm mống nội loạn cũng như nổi loạn, cũng như mọi mưu đồ phục quốc của họ sau này. Nhưng riêng triều đình nước Yên đã bị Tần Thuỷ Hoàng ra lệnh giết sạch, vì Tần Thủy Hoàng biết rằng Thái Tử Đan đã cùng với Kinh Kha âm mưu ám sát mình, nhưng không thành công. Số còn lại là sĩ phu và các nhà quý tộc của các nước Yên, Tề ..v.v.. thời đó phải bị vĩnh viễn lưu đày ở phương Nam . Nhưng cũng chính nhờ thành phần quý tộc của 6 nước (Lục Quốc) nói trên, họ đã mang theo một nền văn hóa đời Xuân Thu cộng với văn minh và văn hóa của Bách Việt phương Nam để thành hình một nền văn minh phương Nam như chúng ta đã thấy ngày hôm nay.
Chúng ta cứ nhìn văn hóa và văn minh phía Nam sông Dương Tử ngày nay thì hẳn rõ. Và cũng có lẽ vì lý do đó nên khoảng năm 1400 CN (1400 AD) sau này Minh Thành Tổ đã cho dời đô từ Nam Kinh về Bắc Kinh. Tức là tránh cho người dân du mục phía Bắc không bị người dân nông nghiệp phương Nam đồng hóa về văn hóa. Một lý do chính trị khác nửa là Minh Thành Tổ đã tránh được sụp đổ của triều Minh và tránh được nội loạn, nổi loạn của các cận thần đời Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương, vì họ biết rõ Minh Thành Tổ đã giết cháu để cướp ngôi.
Ngày nay, chúng ta thấy người phương Nam tính từ vùng miền Nam sông Dương Tử xuống đến Việt Nam, thì từ xa xưa họ đã nấu những món ăn rất ngon hợp với âm dương, cũng như hơn 2000 năm trước họ đã biết nuôi tằm, dệt lụa may quần áo thời trang. Đời sống gia đình của họ rất lễ nghĩa, những oai nghiêm của xã hội (luật). Triều đình thì sang trọng lễ nghi, họ kính trên nhường dưới với cha mẹ, anh em, bà con trong giòng tộc. Họ xem trọng và chăm sóc phần mộ của ông bà, tổ tiên, cha mẹ, anh em. Những người dù đã chết lâu đời, những ngày lễ cúng bái tổ tiên rất uy nghiêm, cách xử thế lịch thiệp, nhã nhặn, phong độ, trật tự trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Vì vậy, sau này ta có thể nhìn thấy những vùng từ Thượng Hải, Hàng Châu, Tô Châu đi xuống vùng phía Nam Việt Nam ngày nay hầu như đều có sự phát triển giống nhau về một nguồn gốc văn hóa gọi chung là Bách Việt. Và nhất là họ có một đời sống văn hóa, văn minh có thể nói là vượt trội nhất vùng Á Châu.
Đại Tướng Đồ Thư đã thành công tiến chiếm nhiều vùng đất của người Bách Việt, từ vùng Triết Giang chạy xuống đến các đồng bằng châu thổ sông Hồng là vùng Bắc Việt ngày nay. Đến khoảng năm 215 TCN (215 BC) tướng Đồ Thư ra lệnh rút quân về và mang theo vô số ngọc ngà châu báu đã cướp được của phương Nam như: ngà voi, sừng tê và đủ loại ngọc ngà trân châu hiếm quí khác. Thì Đồ Thư đã bị lực lượng du kích của Việt Nam kiêu hùng phục kích giết chết ở vùng Lạng Sơn ngày nay.
Một điều chúng ta cần lưu ý là hiện nay hầu như các tờ báo ngoại vi của chúng ở hải ngoại do bọn cán bộ Việt Gian bán nước chúng rất khéo léo đề cao tập đoàn Việt Gian Cộng sản và chúng “mặc nhiên” công nhận sự hiện hữu của chế độ Việt Gian Cộng sản này. Chúng không bao giờ dám nói đến sự xâm lăng và đồng hóa dân Việt của bọn xâm lăng Trung Cộng, chúng không bao giờ dám nói đến hiện nay Tầu đỏ Trung Cộng đã cho hàng triệu dân Tầu sang sinh sống ngay trong đất Việt và thành lập làng xã người Tầu ngay trên đất Việt. Bọn báo chí ngoại vận của chúng rất tinh vi khi chúng đánh lừa người Việt hải ngoại. Lâu lâu chúng lại cho những tên cò mồi cuội như Bùi Tín, Nguyễn Chí Thiện hay Dương Thu Hương làm bộ “chửi hay chê” bọn cầm quyền Việt Gian Cộng sản vài câu, dĩ nhiên chửi chúng thì chúng không bao giờ chết!. Nhưng nếu xét cho cùng thì Việt Gian Cộng sản có cái gì tốt đâu mà khen?.
Chúng “chửi” đổng để cho nhiều người lầm tưởng là chúng cũng “chống Cộng”. Nhưng ta phải để ý trong ngôn ngữ, luận điệu, kể cả những kiến nghị của chúng, thì không bao giờ chúng dám đề cao “quốc gia dân tộc Việt Nam ”!. Chúng dùng những từ ngữ rặc mùi Cộng sản Tầu đỏ để làm cho mọi người, nhất là giới trẻ tuổi, quen tai, quen mắt, và không thấy Việt Gian Cộng sản là một bọn Việt Gian bán nước tàn ác như sài lang, rắn độc! điêu ngoa như ma qủi, tàn bạo như thú dữ, lừa bịp, xảo điếm hơn bất cứ chế độ tàn bạo nào trên quả địa cầu này. Các tên cán bộ tay sai cho Việt Gian Cộng sản ở hải ngoại và những tên tự nhận mình là quốc gia nhưng chúng lại ra sức làm tay sai cho Việt Gian Cộng sản. Chính bọn này đã đánh lừa “trung ương đảng” và “Tổng Cục Phản Gián” với báo cáo láo rằng: “mọi việc rất khả quan và vĩnh viễn”. Mỹ chắc chắn phải lép vế vì thua “Đảng ta” trên nhiều mặt trận. Mỹ không hề ủng hộ bất cứ một tên “quốc gia” nào. Hình như không còn một tiếng nói chống Cộng nào ở hải ngoại. “Chắc chắn thế nào cũng tốt đẹp dù chính phủ TT Bush hay TT Obama”. Bằng chứng là trước đây, Mỹ đã đơn phương công bố bang giao, mà “đảng ta” không cần phải thảo luận, thương thuyết hay cam kết gì với “đế quốc Mỹ” cả!. Chúng cũng báo cáo rằng: “một vài tờ báo đánh phá anh hùng Nguyễn Chí Thiện thì nhằm nhò gì, các đồng chí ở hải ngoại đang nắm trong tay các cơ quan truyền thông, báo chí, thì các đồng chí đó đã có cách giải quyết cho đồng chí Nguyễn Chí Thiện rồi. Xin các đồng chí trong Tổng Cúc Phản Gián đừng quan tâm.”
Thật ra thì “Vẹm sĩ kiêm Bịp sĩ Ali Baba Nguyễn Chí Thiện” hiện nay Thiện rách tả tơi như miếng giẻ rách. Từ khi bà Triệu Lan và bà Hoàng Dược Thảo của báo Sài Gòn Nhỏ đã vạch mặt vả mồm Nguyễn Chí Thiện tơi bời từ tháng 8 năm 2008 đến nay. Thiện đói như homeless cũng chỉ vì Thiện nói láo nhiều quá. Nay chỉ còn 2 nữ cán bộ hộ lý cho Nguyễn Chí Thiện là Bút Vàng Đỗ Thị Thuấn (web Ánh Dương) và Nhạn SF tức Nguyễn Thị Phương (?) vẫn còn theo Thiện “nâng bi” cho Ali Baba Nguyễn Chí Thiện. Nhóm Nguyễn Ngọc Bích và Việt Tân của Lý Thái Hùng cũng như Đỗ Hoàng Điềm đã bỏ Nguyễn Chí Thiện chạy từ lâu. Nếu nói đến con bài Nguyễn Chí Thiện thì phải kể đến công lao hãn mã của “đồng chí” Trần Nhu và Trần Nhu cũng có xác nhận rằng: “thằng Nguyễn Chí Thiện là do tôi (tức Trần Nhu) đẻ nó ra”. Người viết được một người quen ở vùng Nam Cali gởi cho mấy cuộn băng audio do chính Trần Nhu tâm sự và tiết lộ về con bài gián điệp Nguyễn Chí Thiện. Tóm lại con bài Nguyễn Chí Thiện đã cháy tiêu, nhưng chuyện dài Nguyễn Chí Thiện cần phải được nhiều người viết ra (xin đọc giả đón đọc những bài sau về tên giáp điệp văn hóa Nguyễn Chí Thiện) cho người Việt tị nạn Cộng sản ở hải ngoại, cũng như giới trẻ lớn lên sau này có nhiều kinh nghiệm về sự lưu manh tráo trở lật lộng của đám tình báo Việt Gian Cộng sản trong và ngoài nước. Có như vậy chúng ta mới dứt điểm và tiêu diệt toàn bộ cơ cấu của bọn cầm quyền Việt Gian Cộng sản chúng đã nô lệ hóa người dân Việt trong hơn 60 năm qua.
Xem tiếp bài
Post a Comment