Tấn Hiến Công mượn đường nước Ngu đánh nước Quắc

Nguyễn Trọng Dân (Danlambao) - Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ vào ngày 8 tháng 8 đã tuyên bố Hàng Không Mẫu Hạm của Mỹ sẽ ghé thăm Việt Nam vào năm tới (1), dự đoán là vào cảng Cam Ranh. Dù không đưa ra thêm chi tiết sau lời tuyên bố, nhưng sự hiện diện Hàng Không Mẫu Hạm kéo theo cả dàn chiến hạm hộ tống hùng hậu cho thấy Hoa Kỳ dứt khoát quyết tâm hiện diện quân sự trở lại tại miền Trung Việt Nam.

Bề ngoài thì sự hiện diện Hàng Không Mẫu Hạm của Hoa Kỳ tại Việt Nam vào năm tới như là nỗ lực khẳng định vị thế siêu cường tuyệt đối của Hoa Kỳ trong vùng Đông Nam Á không thể chối cãi. Thế nhưng điều ít người để ý rằng đây cũng là hành động nhằm trấn an hỗ trợ đại công ty lọc dầu và khí đốt ExxonMobil của Hoa Kỳ, khi công ty này vừa mới tung một khoản đầu tư lớn lên trên 600 triệu Mỹ kim để bao thầu toàn bộ mỏ dầu và khí đốt Cá Voi Xanh (2), dự kiến khởi công vào tháng 11 năm nay, ngay lúc hội nghị APEC khai mạc cũng tại Đà Nẵng. Đương nhiên, Exxon còn có nhiều hợp đồng khai thác dầu hỏa khác ngoài khơi Việt Nam.

Vào năm 2008, cũng chính đại công ty Exxon đã buộc phải nuốt nhục tháo chạy vội vã ra khỏi dự án khai thác dầu tại phía nam Côn Sơn trước sự hù dọa của Trung Cộng, nhưng lần này, với dàn Hàng Không Mẫu Hạm của Hoa Kỳ hùng hậu hiện diện cần kề kế bên, Exxon chắc chắn không dễ gì mà run sợ trước Hải quân Trung Cộng như năm 2008 nữa.

Mỏ Cá Voi Xanh này nằm chắn ngang vùng lãnh hải có hình lưỡi bò bao trùm cả biển Đông mà Trung Cộng tuyên bố là thuộc chủ quyền của mình không thể thay đổi hay chối cãi. Cho nên, Exxon hiện diện khai thác công khai tại nơi này khiến Bắc Kinh tức giận vô cùng, nhưng nếu Bắc Kinh thẳng tay đuổi Exxon đi thì gây chuyện quá lớn, mà nhịn im thì nhục vô cùng, các nước lân bang còn ai nể sợ nữa, chủ quyền hình lưỡi bò tự nhiên bị cắt ngang bể cả mặt mũi siêu cường. 

Hoa Kỳ kéo Hàng Không Mẫu Hạm và Hải quân trấn đóng tại Cam Ranh, đứng phía sau lưng dàn khí đốt của Exxon tại mỏ Cá Voi Xanh chực chờ, chỉ cần họ Tập nóng tiết bất cẩn không dằn được mà đem tàu chiến xua đuổi hãng Exxon là Hải quân Hoa Kỳ phản ứng can thiệp ngay lập tức.

Một điểm khá lạ là vào năm 2008, khi hãng này bị Trung Cộng hù dọa bỏ chạy té khói nhục cả mặt mũi khỏi dự án khai thác dầu tại nam Côn Sơn, thì kỹ sư cầu cống Rex Tillerson, nay là Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ, đang đảm nhiệm chức Tổng giám đốc đại công ty này. 

Có thể nói, sự quay trở lại của Exxon lần này tại mỏ Cá Voi Xanh với dàn Hàng Không Mẫu Hạm hùng hậu mà chẳng thèm “đếm xỉa" gì đến mặt mũi của Bắc Kinh cho thấy Rex đang tát vào mặt Trung Cộng, trả cái hận vì yếu thế mà phải nuốt nhục, chịu bị mất mặt bỏ chạy rút lui khỏi dự án nam Côn Sơn ngày trước. Ai bảo là người Mỹ không biết trả thù?!

Để có được sự chống lưng về quốc phòng, cũng như bãi bỏ cấm vận mua bán vũ khí từ phía Hoa Kỳ, vào năm ngoái, Việt Cộng thông qua công ty Vietjet, đã phải chi ra trên 11 tỷ Mỹ kim để mua về khoảng 100 chiếc máy bay dân dụng của hãng Boeing dưới sự chứng kiến của Tổng Thống Obama (3). 

Trong tương lai, nếu việc mua thêm các chiếc phi cơ tuần tra biển như chiếc P-3 Orion, hay F-16 của đại công ty Lockheed Martin chẳng hạn, hay mua thêm nhiều loại vũ khí hiện đại khác từ Hoa Kỳ, được tiến hành, thì số tiền chi trả có thể vượt qua con số 11 tỷ một cách dễ dàng. Việt Cộng chỉ còn có cách là dùng lợi nhuận thu được từ dầu hỏa khí đốt khi hợp tác khai thác với Hoa Kỳ để chi trả thanh toán tiền mua vũ khí mà thôi. 

Như vậy là Hoa Kỳ kiếm lời ở cả hai đầu đối với Việt Cộng, một đầu là lợi nhuận từ khai thác dầu hỏa, khí đốt ngoài khơi Việt Nam và đầu kia là tiền bán vũ khí cho Việt Nam, được thanh toán bằng tiền khai thác dầu hỏa. 

Không phải vô cớ mà Hoa Kỳ bây giờ chiều chuộng Việt Cộng tối đa, nhắm mắt làm ngơ cho Việt Cộng ba hoa khoát lác đủ trò, chẳng hạn như cười nhạo giá trị tư do và nhân quyền mà Hoa Kỳ lúc nào cũng coi như là giá trị chính yếu của một quốc gia. Đó là chưa kể vác mặt tự hào một cách ngu xuẩn là đã đánh thắng nước Mỹ. 

Người Mỹ họ biết hết nhưng họ làm ngơ lờ đi, xởi lởi bắt tay tình bạn hữu với Việt Cộng, để tiếp tục lợi dụng chế độ Cộng sản độc tài này mà từng bước thâu tóm hết tài nguyên quan trọng và mọi cơ sở hạ tầng chiến lược của quốc gia vào trong tay tư bản Hoa Kỳ, từ dầu hỏa khí đốt, kim loại quý hiếm dùng trong công nghệ tân tiến, đến đất đai cảng bến, phi trường, v.v...

Cũng có thể ví chuyện Hoa Kỳ chiều chuộng Việt Cộng ngày nay giống như chuyện vua Tấn Hiến Công chiều chuộng vua nước Ngu để xin mượn đường nước Ngu đi diệt nước Quắc thưở Xuân Thu xa xưa, khoảng vào năm 658 trước Công Nguyên.

Nước Quắc vừa diệt xong thì nước Ngu cũng bị Tấn đánh úp mà mất, bởi Tấn Hiến Công đã có chủ tâm diệt Ngu từ lâu để trả hận năm xưa nước Ngu giúp nước Quắc hại nước Tấn. 

Chỉ có điều khác với thời nhà Chu ngày trước ở chỗ là nước Ngu ngày nay của anh Lú không cho mượn đường thì cũng bị nước Quắc xì dầu kề bên thôn tính mất. Cho nên câu hỏi đặt ra cho nước Ngu của anh Lú là muốn để mất vào tay ai, vào nước Quắc xì dầu của anh Tập hay nước Tấn nhiều đô la của anh Trump?

Hoa Kỳ hiện diện Hải quân ồ ạt vào ra ở Cam Ranh để sẵn sàng trợ chiến tại biển Đông khi cần thiết; thế nhưng lại để hở đầu chín tỉnh biên giới Bắc Hà, không thiết lập căn cứ Không quân, lục quân yểm trợ phòng thủ cho Việt Cộng, tạo điều kiện dễ dàng cho Trung Cộng sẵn sàng tràn qua trả đũa Việt Cộng bất cứ lúc nào cũng được khi tranh chấp biển Đông leo thang. 

Điều này cho thấy Hoa Kỳ muốn dụ bộ binh tinh nhuệ trung thành của họ Tập bị xa lầy vướng chân ở miền Bắc Việt Nam; khiến không thể nào tiếp ứng cho họ Tập nếu có chính biến xảy ra ngay tại Bắc Kinh, điều mà nhiều phân tích gia lỗi lạc như chiến lược gia Thomas Vien, luật sư Gordon Chang hay giáo sư Sulmaan Khan đã dự đoán từ trước. 

Có thể nói nếu cuộc chiến chống sự bành trướng của Cộng Sản tại Đông Á vào thời chiến tranh Lạnh, miền Nam Việt Nam là bãi chiến trường thì cuộc đối đầu giữa nước Quắc xì dầu và nước Tấn nhiều đô la tại Đông Nam Á trong tương lai, khả năng miền Bắc Việt Nam trở thành bãi chiến trường là rất cao.

Ngày xưa, người dân miền Bắc gây ác nghiệp nên bây giờ gặp quả báo chăng? 

Người dân miền Bắc ngày nay phải hứng chịu thù hận từ ba phía:

1. Hứng chịu thù hận từ nước Tấn nhiều đô la, đã phải ngậm ngùi nhìn anh linh của hơn năm mươi ngàn quân nhân tử trận trong oanh liệt nhưng vào phút chót, phải chịu mang tiếng là phản bội đồng minh Việt Nam Cộng Hòa. 

2. Hứng chịu thù hận từ người dân nước Quắc xì dầu, vốn coi nước Ngu là anh em, giúp nước Ngu bao vạn tỷ tiền để nước Ngu đánh nước Tấn nhiều đô la, ấy vậy mà nước Ngu cứ năm lần bảy lượt ăn cháo đá bát, vô ơn bội nghĩa với nước Quắc xì dầu.

3. Thù hận từ cả chục triệu người dân sống ở miền Nam Việt Nam, già cũng như trẻ, thế trước cũng như thế hệ sau, bất kể là gốc Bắc kỳ di cư hay gốc sầu riêng, gốc Minh Hương, gốc thiểu số, v.v..., gốc nào cũng bị tan nhà nát cửa tù tội mấy thế hệ hận vong quốc sau ngày 30 tháng Tư năm 1975 cho đến nay.

Bởi vậy về sau này, người dân miền Bắc Việt Nam gánh chịu khổ đau bom đạn của anh Quắc xì dầu dội ầm ỉ khắp chín tỉnh, nước Tấn nhiều đô la thì hả dạ cười thầm, nước Quắc xì dầu thì hả giận là đã đập được nước Ngu phản bội, còn người dân sống ở miền Nam Việt Nam thì chẳng ai chịu thương tâm gì hết mà lại nghĩ rằng: "Bọn Bắc Kỳ Cộng Sản chúng mày thờ Mao bất diệt, nhận vũ khí của nước Quắc xì dầu gây chiến tranh hại dân hại nước tao thì bây giờ quân Mao đập cho mày chết cũng là đáng đời!” 

Nói tóm lại, cứ hể Bắc Kỳ Việt Cộng đi đâu là ai cũng ghét, hể Việt Cộng đi đâu là cũng thù.

Bởi vậy, muốn hòa hợp hòa giải dân tộc thì chỉ có Việt Nam Cộng Hòa và lá cờ Vàng mới có thể hiệu triệu nỗi lòng tha thứ của muôn dân mà giải bớt ác nghiệp.

Việt Nam Cộng Hòa có quyền thừa kế rõ ràng minh bạch tại biển Đông, lại là thừa kế nhân duy nhất từ triều Nguyễn thông qua trưng cầu dân ý, cho nên, nếu Việt Nam Cộng Hòa hiện diện trở lại thay thế Cộng Sản, nước Quắc xì dầu của anh Tập lấy cái cớ gì mà đánh chín tỉnh miền Bắc Việt Nam?! 

Mà nếu nước Quắc xì dầu chơi ngang đánh bừa ở các tỉnh phía Bắc vì tranh chấp biển Đông leo thang thì cả miền Nam kinh tế tài lực hùng hậu nhào ra tổng tấn công hổ trợ phòng thủ theo tình đoàn kết cờ Vàng, thì người dân miền Bắc cũng không bị trơ trọi hứng đạn cho đến chết như tình trạng sẽ xảy ra sắp tới, khi nước Ngu bị nước Quắc xì dầu đàn anh đập thẳng tay cho chừa cái thói ăn cháo đá bát.

Việt Nam Cộng Hòa có khả năng hòa hợp hòa giải thù hận dân tộc như Phật giải oán nghiệp chúng sanh. Cụ Trạng Trình nói: "Thờ Phật thì ăn oản," thờ Việt Nam Cộng Hòa thì thoát ác nghiệp quả báo tang thương chết chóc đang từ từ trờ tới.

Về phần nước Tấn nhiều đô la, mang thân phận phản bội đồng minh ê chề bốn mươi năm, nếu nay Việt Nam Cộng Hòa trở lại thì toàn bộ cam kết đồng minh từ kinh tế, quân sự năm xưa, đâu thể nào nuốt lời!

Hơn nữa, công trái phiếu của nước Tấn nhiều đô la mà Việt Nam Cộng Hòa mua năm xưa còn sờ sờ ra đó trong Quốc Khố Viện của nước Tấn, là bằng chứng cụ thể cam kết quan hệ đối tác. Không biết, mấy chục năm lời đẻ ra lời, bây giờ là bao nhiêu tỷ Mỹ kim đây! Cho nên, nước Tấn nhiều đô la đâu thể nào mà dùng dầu hỏa của dân Việt để đổi lấy vũ khí như hiện nay được. 

Tiền dầu hỏa thì dân Việt bỏ túi, ban phát cho các chương trình an sinh xã hội để cải thiện cơ sở hạ tầng, nâng cao dân sinh dân trí; còn vũ khí để nện anh Quắc xì dầu nếu cần thiết, nước Tấn muốn quỵt cam kết như năm xưa, lấy cái cớ gì để mà quịt khi Việt Nam Cộng Hòa hiện diện trên toàn cõi Nam Bắc không có nội thù?

Những nguyên tắc căn bản về công pháp trong mối liên hệ đồng minh và liên hệ ngoại giao đa quốc gia buộc nước Tấn nhiều đô la phải tuân thủ để giữ vững vị thế siêu cường. 

Nếu Việt Nam Cộng Hòa trở lại thì âm mưu dơ bẩn của nước Tấn nhiều đô la hiện nay đâu thể nào thực hiên được nữa - tức là biến cả một dãi đất hình chữ S của dân Việt, phân nữa (4) trở thành thuộc địa cho tư bản ngân hàng của nước Tấn nhiều đô la; phân nữa (5) thành bãi chiến trường cho nước Quắc xì dầu nã súng. 

Nước Tấn nhiều đô la rất sợ làm trái chính nghĩa mất mặt siêu cường. Nước Ngu còn tồn tại thì nước Tấn nhiều đô la mới có thể trì hoãn trách nhiệm chính nghĩa của mình mà lợi dụng kiếm lời chút chút trước khi Việt Nam Cộng Hòa quay trở lại. 

Nói như thế không có nghĩa là nước Tấn nhiều đô la nuốt lời phục hận. Trước hay sau gì Việt Nam Cộng cũng quay trở lại để nước Tấn nhiều đô la minh bạch danh dự của quốc gia mình. 

Nước Tấn nhiều đô la chỉ cố trì hoãn sự trở lại của Việt Nam Cộng Hòa để lợi dụng nước Ngu mà nắm thêm nhiều tài nguyên, cơ sở hạ tầng, nhân sự có lợi cho việc gây khó dễ Việt Nam Cộng Hòa sau này.

Dầu hỏa đâu mà chẳng có, tại sao Exxon của nước Tấn nhiều đô la cứ nhất thiết phải đâm đầu vào chổ dầu sôi lửa bỏng tranh chấp mà mua mà khai thác cho bằng được. Ấy là vì ngoài việc mua rẻ ra, chủ đích cũng chỉ là để khích nước Quắc xì dầu nổi nóng mà đâm hận nước Ngu, đập nước Ngu tả tơi dùm cho nước Tấn. Nước Ngu vì nông nỗi, lại đang túng quẫn, cần đô la vũ khí để trấn áp người dân nên nhắm mắt mà nghe lời nước Tấn nhiều đô la, bán rẻ hết mỏ dầu này đến mỏ khí nọ, lại cho Hải quân nước Tấn nhiều đô la vào bến cảng gầm gừ Hải quân của nước Quắc xì dầu.

Thế là một công đôi ba chuyện, nước Tấn nhiều đô la vừa được mỏ dầu giá rẻ, vừa được lời tiền bán vũ khí, mà rồi sau cùng, nước Ngu cũng bị đập, nước Quắc xì dầu cũng chảy máu rồi do nội loạn mà yếu đi và bị nước Tấn nhiều đô la xóa xổ. 

Thì ra đây là cái cách mà nước Tấn nhiều đô la đang giúp để Việt Nam Cộng Hòa trở lại.

Người dân nước Ngu không muốn làm dân nước Ngu nữa để tránh trở thành bị thịt cho nước Quắc xì dầu đập tan nát, cũng như muốn thoát ác nghiệp do bắn giết cướp bóc đồng bào miền Nam, gây ra thù oán khôn nguôi, thì nên tự mình ôm lá cờ Vàng vào tim. Trước hay sau gì Việt Nam Cộng Hòa cũng trở lại, ôm cờ Vàng vào tim càng sớm càng tốt.

Hãy cương quyết chú trọng tập trung đấu tranh cho một mục tiêu duy nhất mà thôi- đó là phục hồi Việt Nam Cộng Hòa!

"In front of the Yellow flag, we believe!"




________________________________________

Chú thích:

(4) Từ sông Thạch Hãn trở vào Cà Mau
(5) Từ sông Thạch Hãn ra đến Tuyên Quang,

No comments

Có Thể Bạn Chưa Xem

Tin Nóng

Powered by Blogger.