Y tế giết dân - Giáo dục giết dần
Đồ Hiếm (Danlambao) - Giáo dục và y tế là hai ngành quan trọng nhất để quyết định cho sự phát triển bền vững của một quốc gia, vì cả hai đều là những nhu cầu cơ bản không thể thiếu được trong xã hội, trực tiếp gắn bó với con người. Và khi một trẻ nhỏ được hưởng một nền giáo dục bổ ích, lành mạnh, cộng thêm sức khỏe được chăm lo đầy đủ, công bằng thì tương lai sẽ trở thành những công dân rường cột cho nước nhà. Việt Nam xã nghĩa thì không như vậy, y tế quá bất nhân, giáo dục quá lụn bại, chắc chắn cơ đồ VN sẽ què quặt, bế tắc không còn lối thoát.
Tháng trước dư luận rất phẫn uất về vụ các công ty Dược phẩm VN Pharma cấu kết với bọ trưởng Y tế Nguyễn Kim Tiến nhập thuốc trị ung thư giả vể giết bệnh nhân từ 2014, mà mãi đến hôm nay mới bị phát giác và đem ra xét xử. Nhưng đây chỉ là phần nhỏ trong muôn vàn tội ác của Bộ y tế, mà ĐCSVN quyết giữ kín như bí mật nhà nước. Đồ tui đã có một bài viết về y tế "Từ mẫu hay ác mẫu?" đã trình làng nay xin nói qua ngành giáo dục.
Một con bọ Y tế Kim Tiến tham lam hút máu giết dân rồi, nay thêm con bọ Giáo dục Phùng xuân Nhạ đang giết dần bao thế hệ học sinh, sinh viên với chính sách và đường lối ngu dân, nhồi sọ, lừa bịp, phản văn minh, phản văn hóa đến cực kỳ.
Nhân mùa khai trường 2017-2018, thấy cái lò của Trọng lú không đủ củi, nên dân tôi góp thêm vài khúc củi, mà được Bộ GD gọi là “thành tích vẻ vang”, để xem chuột Cả Lú có dám bờ-bờ-cu (BBQ) cái bọn chuột chù này hay không?
Giáo dục làm nghề điều đào
Trong các quán karaoke hay bia ôm, điều đào là nghề của các má mì, tùy mặt khách mà điều các chị em ra tiếp cho thích hơp. Năm 2016, Sở Giáo dục Hà Tĩnh cũng áp dụng nguyên tắc này qua việc điều các cô giáo có ngoại hình dễ coi đi tiếp cán bộ quan chức. Tại phiên chất vấn sáng 16/11/2016, một vài đại biểu Quốc hội lên tiếng phản đối vụ việc nữ giáo viên ở Hà Tĩnh bị điều đi tiếp khách, thế mà bọ trưởng Xuân Nhạ đã quen với cảnh bia ôm rồi hay sao ấy, cứ tỉnh rụi trả lời: “Nhiều nơi cán bộ địa phương cũng là vì vui vẻ thôi. Khi yêu cầu địa phương giải thích, họ cũng nói đây là hoạt động đối ngoại, vui vẻ. Có lẽ là diễn đạt chưa được rõ ý, xin báo cáo lại để đại biểu thông cảm.”
Thông cảm cái... mả cha nhà bọ trưởng. Giả dụ cơ quan điều vợ bọ trưởng, con gái bọ trưởng đi bưng bia tiếp khách thì bọ trưởng có còn nghĩ thoáng một cách vui vẻ như thế không, hay người nhà mình thì gìn vàng giữ ngọc còn người dưng thì coi như là ca-ve, “cọ quẹt” tí xíu chẳng mất đi đâu?
Tóm lại, đây là chính sách giáo dục xã nghĩa, “Dạy và học theo bác Hồ” về tấm gương xem thường phẩm giá phụ nữ, cũng như tiếp nối truyền thống ma-cô của Bả Chó.
Giáo dục là nhiệm vụ chính trị
Sau vụ Formosa xả thải cá chết trắng trời, cấp ủy các huyện Thạch Hà tại Hà Tĩnh đã ra chỉ thị: Tất cả giáo viên và học sinh phải tham gia tắm biển và ăn cá biển làm mẫu cho người dân vào các chủ nhật, đặc biệt nhất là ngày 30/4/2016 và 1/5/2016.
Để bảo vệ cho Formosa, CSVN sẵn sàng cưỡng bức học sinh và thầy cô tại Thạch Hà phải đi vào đường chết với khẩu hiệu vô cùng bất lương "Đây là nhiệm vụ chính trị", các trường đều phải thi hành.
Bất chấp cá nhiễm kim loại nặng hết sức nguy hiểm cho sức khỏe, thế mà Bộ Y tế và Bộ Giáo dục cứ xem mạng dân như mạng ruồi, đem ra làm thí nghiệm. Đến ngày 30/06/16, khi phía Formosa đứng ra nhận lỗi, thì 2 cái Bộ chó chết ở trên có đứa nào xuống vòng tay xin lỗi thầy cô, học sinh một tiếng vì ép người ta ăn chất độc hay chưa?
Kết luận, giáo viên và học sinh bệnh tật hay chết là thành quả chính trị tất yêu của giáo dục xã nghĩa.
Thâu phí học đường
Xứ tư bản “giãy chết” thì hệ thống tiểu học và trung học hoàn toàn miễn phí, còn xứ thiên đàng XHCN thì ngay từ tiểu học đã phải đóng tiền. Mấy năm gần đây nhà trường gần như biến thành... trạm BOT. Ngày xưa thì Tiên học lễ - Hậu học văn, còn dưới thời xã nghĩa thì Tiên học phí - Hậu học thêm. Khi còn thò lò mũi xanh vô lớp 1 mà cha mẹ cũng phải đóng tiền cho con đi học thêm phụ đạo rồi, không học thì thầy cô “đì” cho không ngóc đầu lên nổi. Học phí, học thêm đã tốn bộn tiền, nay còn phải đóng vô số các khoản phụ phí hết sức vô lý khác do mỗi nhà trường núp bóng hội phụ huynh tùy tiện đặt ra.
Trong đó gồm các khoản tiền lệ phí đội đoàn, tiền quĩ lớp, đóng bảo hiểm y tế do nhà trường môi giới, tiền trùng tu thư viện, tiền lát nền, sơn lớp học, mua quạt trần, máy chiếu phim, quỹ ủng hộ hội phụ huynh lớp, hội phụ huynh nhà trường (Sao nghe giống tiếng ăn xin đểu thế giới của Phúc ma-dê để “cứu đói giảm nghèo” vậy nè trời!), ủng hộ môi trường, ghế đá cây xanh, nhà vệ sinh, lót đường vào trường cho khỏi phải lụt lội trong mùa mưa, đền ơn đáp nghĩa, cứu trợ bão lụt… Nhiều phụ huynh gần đây đã tố cáo, có nhiều trường đã đòi thu phí lên đến 16 triệu Hồ tệ/1 năm học thì con nhà nghèo coi như bó tay.
Bọ trưởng Nhạ có bao giờ tìm hiểu về hệ thống học đường của VNCH chưa? Trường công thì học sinh đi học không tốn một xu, còn trường tư thì lương một người công chức cũng có thể đóng tiền cho đàn con 4, 5 đứa đi học tới tú tài là bình thường.
Đã hết đâu, theo Nghị định số 86/2015/NĐ-CP mới đây đã quy định học phí từ nay đến năm 2021 sẽ được điều chỉnh tăng lên, từ bậc mầm non tới bậc đại học tùy theo ngành, tăng 20%-40% so với giá hiện nay.
Dân VN trước giờ nổi tiếng thông minh hiếu học, mồ tổ, nhờ ơn bác và đảng cầm báo, mà không cầm ngược là may cho dân đen lắm rồi.
Trẻ em bỏ học vì nghèo đói
Theo báo cáo của Bộ GD cho biết, mỗi năm ở VN có hơn 200.000 trẻ em phải bỏ ngang việc học vì vấn đề kinh tế khó khăn. Ai cũng biết báo cáo 1 chứ đời thường là gấp 5, 10 lần. Niên học 2016 – 2017, đặc biệt là khu vực miền Trung do biển chết bởi Formosa thải độc, khiến hàng chục ngàn phụ huynh học sinh ở Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị phải cho con thôi học vì bị triệt nghề, hay thất thu, gần như trắng tay.
Theo thống kê, VN hiện nay có tới 24% thanh niên đã bỏ học khi chưa đến 15 tuổi (lớp 9). Tỉ lệ bỏ học từ lớp 1-5 là 12%, lớp 6-8 là 21%. Và chỉ có 46,3% thanh niên VN được đi học trung học cấp 3.
Nguyên nhân cũng vì kinh tế gia đình khó khăn, không có đất đai để sản xuất (vì đảng cướp sạch hết), tình trạng thất nghiệp cao (do công nhân Tàu cộng giành hết chỗ làm), cha mẹ xoay sở không theo kịp học phí cộng với lệ phí của nhà trường nên đành phải cho các em bỏ học, gia nhập quân đoàn bán vé số, quân đoàn đánh giầy, cửu vạn (khuân vác), có nhiều em còn sang cả biên giới (phía Bắc) kiếm ăn dù biết nhiều hiểm nguy về nạn buôn người hay bị mổ lấy nội tạng đang rình mò. Chưa kể đi học thì phải đu dây qua sông, thầy trò chui vào bao ny lông vượt suối, trường lớp vùng cao dột nát, vá víu, không nhà vệ sinh (vì đảng ủy nhà trường ăn hết). Đau quá, con em nước người ta tung tăn đến trường, lớp học ấm cúng tiện nghi, hưởng bao nhiêu là chăm lo bồi đắp của chính quyền, còn con em nước mình thì bị tước đi cả cái quyền nhỏ nhất là được miễn phí cắp sách đến trường, mùa đông thiếu áo-mùa hè thiếu ăn, đảng lo cho dân còn thua cả lo cho con chó của đảng.
Bọ trưởng Phùng xuân Nhạ đọc xong những con số trẻ em bỏ học này, xem những bức hình như vầy xong rồi có đau lòng không, đêm về có mất ngủ hay không? Chắc chắn là không, vì nếu còn là con người có lương tâm thì chẳng ai có thể cứ để cho tình trạng giáo dục này kéo dài từ cả ba đời bộ trưởng mà vẫn không có một thay đổi cỏn con nào.
Kỹ sư, thạc sĩ đi xuất khẩu lao động nước ngoài
Dân có câu “Học cho lắm, cũng tắm ở truồng”, còn XHCNVN thi “Học cho nhiều, cũng liều xuất khẩu”. Nuôi con cho ăn học ra kỹ sư, thạc sĩ để có đủ trình độ khoa học kỹ thuật, chung tay xây dựng quê hương đất nước, ngặt ra trường mà không có ô dù thân thế, không có tiền tỷ chạy ghế, thì cũng nằm chèo queo. Theo thống kê trong quý 1/2017, tổng số cử nhân bị thất nghiệp là 138.800 người, và cao đẳng là 104.200 người, đó là đã giảm đi 80.000 cử nhân và 20.600 cao đẳng so với quý 4/2016. Nhờ đâu mà tình trạng thất nghiệp được giải quyết xuống thấp như thế? Đó là nhờ Bộ Lao động thương binh và xã hội đã xây dựng đề án để đưa hơn 57.000 cử nhân thất nghiệp đi lao động ở nước ngoài từ nay tới năm 2025!
Cả một nguồn chất xám dồi dào như vậy mà Bộ GD cho chuyển đổi thành thợ hàn, thành đầu bếp khách sạn, thành điều dưỡng săn sóc người già, thành ôsin các tư gia để hàng năm gửi kiều hối về cho các quan chức đỏ xà xẻo xây biệt phủ, thì chỉ có súc vật mới can tâm mà làm như thế. Thêm nữa, các cử nhân thì đi xuất khẩu lao động chân tay, còn những đứa lờ-cờ-mờ-vờ nhưng lý lịch đỏ lòm thì lại được đề bạt vào ghế chủ tịch, thủ tướng, trưởng phòng, trưởng ban, giám đốc, chánh án, đại biểu QH …
Các chuyện về phạm trù đạo đức ở đâu trên hành tinh này là bất bình thường thì ở ta lại rất ư là bình thường dưới mái trường XHCN, như thầy giáo cưỡng hiếp nữ sinh để đổi điểm, nam sinh đâm chết cô giáo ngay giữa lớp học vì bị cô phê bình, bạo lực học đường lột truồng đánh hội đồng, cô giáo đánh một học sinh 6 tuổi bầm tím mặt vì em không viết đúng chính tả, tên bảo vệ ấu dâm với 20 bé gái tiểu học, đường dây phân phối ma túy tổng hợp lan tràn vào từng lớp học, và mới nhất là 6 giáo viên giả chữ ký của phụ huynh để lạm thu nửa tỷ đồng...
Giáo dục XHCNVN ngày càng đậm đặc chất hình sự và đây chính là kết quả tất yếu của “trăm năm trồng người” từ khi Hồ Bả Chó đem chất thải CS về VN.
Kết luận
Giáo dục VN giờ đây đã trở thành một ngành kinh doanh, đặt nặng lợi nhuận, chạy theo thành tích, chứ không còn là một ngành đào tạo chất xám cho đất nước đúng như ý nghĩa cao quý nữa. Dưới chế độ độc tài, CSVN vẫn giữ độc quyền giáo dục nhằm thực thi nhiệm vụ nhồi sọ, tuyên truyền có lợi cho ĐCS thì việc tất yếu sản sinh ra những con người XHCN cuồng tín, đớn hèn và vong nô là điều không tránh khỏi. Bằng chứng rành rành là mới có 42 năm bị CS nhồi sọ, thanh niên ngày nay đa phần trở nên thờ ơ chính trị, chỉ biết đua đòi hưởng thụ, không buồn lo toan trước nguy cơ mất nước nay mai. Ngẫm lại, những người lãnh đạo đất nước có chân chính đâu mà đòi làm gương tốt cho các thế hệ trẻ? Quan chức cán bộ tham nhũng, ăn chơi gái gú, sử dụng bằng giả, lưu manh bán nước...thì làm gương răn dạy được cho ai?
Triết gia gốc Do Thái Ludwig Von Mises (1881-1973) có nói: “Không có gì nguy hiểm hơn cho nền văn minh nhân loại khi một chính phủ quy tụ toàn những người bất tài, tham nhũng và hèn hạ”, và ĐCSVN là một minh chứng đúng đắn nhất, từ những thành phần vừa ngu, ác và hèn như: Tay sai CSQT Hồ chí Minh, nô cộng bẻ ghi Lê Duẩn, khát máu bất hiếu Trường Chinh, lưu manh ác ôn Lê đức Thọ, hèn tướng Võ Nguyên Giáp, thiến heo bất tài Đỗ Mười, cạo mủ bán nước Lê đức Anh, y tá ăn hạm Nguyễn Tấn Dũng, côn an côn đồ Trần Đại Quang,... nên than ôi, đất nước ta mới khốn nạn như hiện nay.
Phải nhìn thẳng nói thật, sự độc tài của đảng CSVN đã bóp nghẽn mọi quyền sống, mà trong đó ngành Y tế thì đang tàn nhẫn giết dân, còn ngành Giáo dục thì đang đầu độc giết dần bao thế hệ tương lai, và chính cái thể chế CS bất nhân, khốn nạn, súc vật đang ngăn chặn con đường thăng tiến của đất nước, cần phải mạnh dạn đạp đổ, tống khứ đi ngay lập tức. Nếu không, sự diệt vong dân tộc hay sự nô dịch dân tộc sẽ là điều khó tránh khỏi!
27.09.2017
Post a Comment