Nguyên bộ trưởng Việt Nam: Sang Campuchia thấy nó hoạt động Đảng phái vui lắm!
Nguyễn Sự Thật VN (Danlambao) - Sáng nay mở báo Vietnamnet thấy bài: "Sau Thái Lan 100 năm, bị Campuchia vượt mặt", cũng mới cách đây 2 ngày Vietnamnet có bài: "Còn lâu mới bằng Malaysia, đừng mơ bằng Singapore", người Việt ta có câu "ý tại ngôn ngoại" - phải chăng Vietnamnet muốn nhắn gửi tới chúng ta điều gì? Ở một xứ sở "Dân chủ gấp ngàn lần Tư sản" này thì những nhà báo cừ khôi thường giỏi viết làm sao để cái ý chánh đặt ở ngoài lời văn. Người đọc cần phải để ý suy nghĩ mới tìm ra được.
Còn nhớ, chỉ mới 2 thập kỷ trước, nghe tới Campuchia thì người Việt nào cũng phải dùng mình ớn lạnh, một Campuchia hoang tàn do nội chiến, ấy vậy mà đến nay, nhiều lĩnh vực Việt Nam của chúng ta đã thua xa Campuchia: "Ô tô điện do Campuchia sản xuất có tên là Angkor EV 2013 được công ty Heng Development Company có trụ sở tại Kandal, Campuchia trình làng gần đây đã khiến cho thế giới phải trầm trồ, thán phục và không ít người người dân Việt Nam luôn mong muốn có một chiếc xe hơi vừa túi tiền phải... “phát thèm”." (Bài: Ôtô 5.000 USD của Campuchia khiến dân Việt 'phát thèm', Vietnamnet, 24/08/2015) Đó là về kinh tế!
Ôtô 5.000 USD của Campuchia
Còn về chính trị? Về chính trị của Campuchia, trên báo, đài của Việt Nam chúng ta thường được nghe về Campuchia với những phức tạp tới mức hỗn loạn của sự đa đảng. Tuy nhiên, chúng ta đều biết: kinh tế và chính trị luôn song hành cùng nhau, có một nền chính trị tốt sẽ là tiền đề để kinh tế phát triển, ngược lại khi kinh tế phát triển thì sẽ là cơ sở để ổn định chính trị hơn. Nhớ lại một câu chuyện có thật cách đây 2 năm, khi đó chúng tôi có mấy ông bạn đi bộ buổi tối với nhau, một ông nguyên là Bộ Trưởng một bộ của Việt Nam, mới nghỉ hưu được mấy năm, ông vừa cùng mấy cặp "vợ chồng hưu" sang du lịch Campuchia về, ông kể: Sang Campuchia thấy nó hoạt động Đảng phái vui lắm! Làng này ủng hộ đảng này thì treo cờ của đảng này, làng kia ủng hộ đảng kia thì treo cờ của đảng kia, không khí thật là vui vẻ, hồ hởi đầy sức sống, chứ không như ở ta.
Phải chăng trong cái chính trị đa đảng buổi ban đầu, nó được thể hiện ra bên ngoài để nếu người không thiện cảm sẽ thấy "phức tạp tới mức hỗn loạn", nhưng một người đã cáo lão từ quan, bình tĩnh hơn thì thấy: "không khí thật là vui vẻ, hồ hởi đầy sức sống"? Điều gì khác biệt so với Việt Nam để Campuchia phát triển vượt bậc trong 20 năm qua? Hun Sen liệu có hơn Nguyễn Tấn Dũng? Tôi cho rằng Hun Sen không thể hơn (cá nhân) Nguyễn Tấn Dũng! Nhưng chính phủ của Hun Sen thì hơn chính phủ của Nguyễn Tấn Dũng, nền kính tế của Hun Sen thì hơn nền Kinh tế của Nguyễn Tấn Dũng bởi: Hun Sen còn chịu áp lực của sự Đa Đảng! Nguyễn Tấn Dũng không chịu điều đó! (Tất nhiên, có một số mặt Campuchia còn thua Việt Nam, vì họ mới có 20 năm hòa bình, tuy nhiên không lâu nữa họ sẽ vượt.)
Cũng may là khối Asean đã mở cửa chào đón Việt Nam, chứ họ cứ theo lệ cũ: Không chơi với nước độc đảng thì Việt Nam biết làm bạn với ai? Trung Quốc ư? Không được, chơi với Hổ dữ thì có ngày bị Hổ ăn thịt! Cu Ba ư? Không được, hiện tại thì xa xôi, mai này thì đùng một cái họ từ bỏ độc đảng thì đâu còn là bạn (ở phương Tây, mọi chuyện đều có thể xảy ra rất chóng vách!) Bắc Hàn ư? Hẳn Nguyễn Phú Trọng không muốn có một người con như Kim Jong Un? Hẳn Bộ Chính trị Việt Nam không muốn mình là người cầm sổ ở cái ảnh này? Không biết đến hôm nay cái đầu của những người trong ảnh có còn ở trên cổ của họ?
Là người yêu bóng đá, nhiều lúc tôi thấy cũng may là Việt Nam ta có 10 nước Asean ở bên cạnh, cùng có nền bóng đá yếu gần như nhau, nên cuộc đua (dù yếu) nhưng vẫn quyết liệt, và như vậy bóng đá Việt Nam khi đá với 1 trong 10 nước Asean vẫn còn nhiều khán giả. Giả sử bây giờ 10 nước Asean mà đều mạnh như bóng đá Nhật Bản (mà Việt Nam ta vẫn thế hoặc kém hơn) thì xem chán thấy mồ!
Kinh tế và Chính trị cũng như vậy!
Việt Nam là nước kém phát triển, nhưng bù lại ở bên cạnh Việt Nam còn có khối Asean cũng là vùng trũng của thế giới, cho nên ta vẫn còn bạn bè, đối tác sêm sêm. Họp thế giới chả nói, chứ họp mấy nước Asean thì Việt Nam vẫn có vị thế, nhìn lãnh đạo ta ung dung tự tại khi bắt tay đối tác, thấy cũng vinh dự. Nhưng cứ như mấy bài báo trên Vietnamnet thì thử hỏi, tình cảnh đó còn được bao lâu? Nếu hôm nay các nhà Lãnh đạo Việt Nam không tỉnh táo, vẫn khư khư một gióng giữ cái nền chính trị độc đảng, ổn định trong sự kìm kẹp này thì sẽ có một ngày Việt Nam không còn bạn bè để mà bắt tay!
Không biết Lãnh Đạo Việt Nam có nghĩ tới ngày đó?
30/9/2015
Post a Comment