Trung Cộng bỏ cà rốt vào túi, dùng gậy với Việt Nam
Lê Hải Lăng (Danlambao) - Vấn đề đặt ra là tại sao TC lúc này không mua chuộc nữa, mà xử dụng cây gậy đối với Việt Nam. Ông Ba X về đi chùa với vợ, mang theo câu nói ngoài miệng “Không đánh đổi chủ quyền bằng hữu nghị viễn vông”. Ông cũng thắc mắc là họ Tập tới thăm VN đã có nhã ý mời ông sang năm tới thăm nhưng lại đưa cây gậy cho cánh tay đắc lực (đã một lần nhận sách Tôn Ngộ Không chứa 72 phép thần thông) gõ vào đầu cho đi tàu suốt.
Thế mới biết quyền lực thiên triều dùng củ cà rốt cho TBT Nông Đức Mạnh để cắm chốt Bô Xít Tây Nguyên. Vừa rồi vụ cá chết liên quan tới Formosa nôm na là KCN Vũng Áng (gọi cho đúng là đặc khu tự trị) vì “Đoàn công tác không vào kiểm tra tại KCN Vũng Áng được vì đây là KCN có yếu tố nước ngoài, đoàn không có thẩm quyền - Vụ phó Vụ Nuôi trồng thủy sản, Bộ NN&PTNT Phạm Khánh Ly cho biết.”
Ông TBT Nguyễn Phú Trọng đi Hà Tĩnh và tới kiểm tra tiến độ dự án Formosa, ông TBT không đề cập gì tới chuyện cá chết hàng loạt. Người ta lại nghĩ trước đây chính ông đã ăn củ cà rốt cho nên bây giờ há miệng mắc quai. Xưa nay lãnh đạo đảng CSVN có cái đáng khen là hể sai chỗ nào thì đổ thừa lên đầu nhà nước chính phủ tới đó. Điều 4 HP đã rõ ràng đảng ngồi xổm lên tất cả mọi ngành kể cả quân đội. Ông Trọng đã nhiều lần xác nhận đảng lãnh đạo quân đội. Thế mà mỗi lần mất biển đảo trong tay giặc Tàu, thiên hạ lại nghi oan cho nhà nước, chính phủ. Thật là tội nghiệp cho ông Tư Sang cứ rống ngư dân bám biển để khỏi mang tiếng là Chủ tịt (ngòi nổ). Nhắc ra đây để biết mà thôi chứ không phải là đánh kẻ ngả ngựa như đảng CSVN miệng gọi hòa hợp hòa giải nhưng báo đảng cứ đào cuốc hố chia rẽ càng sâu thêm bằng những bài viết sặc mùi chiến thắng 30 tháng 4. Thật là đau xót cho dân chúng hai miền muốn trầm tư yên lặng thắp một nén hương để tưởng nhớ thân nhân bà con họ hàng chết chóc trong quá khứ chiến tranh, thì lại nghe dư âm vết thương hiện về bởi bạo lực cường quyền còn mãi mê ngủ say ca ngợi chiến thắng trên các phương tiện truyền thông truyền hình.
Quay lại chuyện đảng CSVN là cái đảng từ ngày thành lập tới 70 năm sau vẫn soạn bài theo đường lối Bắc phương đề ra. Đảng có trong tay công an côn đồ dân phòng, đồng thời đảng có một rừng luật muốn xử theo rừng cọp, rừng khỉ, rừng chó sói, rừng nào cũng được. Vì thế người dân khi cất tiếng nói yêu nước thì đã có nhà tù trước mặt. Khi TC chìa tay phải củ cà rốt cho đảng ăn để đánh đổi đất biên giới, biển đảo, đảng lấy cây gậy trong tay trái TC để đàn áp bắt bớ đồng bào của mình. Đảng CSVN có một luận điệu đáng ghê tởm là hể ai nói đụng tới TC là kẻ xâm lược, lại để đảng lo tránh voi chẳng xấu mặt nào. Vì bản chất yếu hèn này giặc mới được đằng chân lấn đằng đầu. Cũng không biết nữa, nhiều khi đảng đã đi đêm thỏa thuận dâng hiến rồi mới ngăn cản dân chúng biểu tình và bắt bỏ tù những người đứng lên vỗ ngực kêu to 4 chữ: Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam.
Nhớ lại vụ mặn, khô hạn ĐBSCL, TBT Trọng đi Tiền Giang có ghé thăm nơi bán tủ thờ. Ông có vẻ đi sát thực tế thăm dân cho biết sự tình. Nhưng hơn ai hết ông biết lá bài xã đập nước nằm trong tay quan thầy của ông. Vì thế miền Tây có nơi người dân nói to nhỏ với nhau phải chi ông mua một cái tủ thờ về chết theo một lúc cho dân đỡ mắc món nợ nô lệ Trung Cộng.
Qua đại hội đảng vừa rồi. Trung Cộng đã định đặt cài cắm đủ bộ lông cho con thú hoang Ba Đình bay vòng quanh tổ ấm TC. Bỏ củ cà rốt vào túi rồi dùng gậy điều binh khiến tướng cho mộng bành trướng là sách lược Tập Cận Bình lúc này.
Chuyện ĐBSCL mặn, hạn, chuyện cá chết, chuyện thực phẩm độc hại, chuyện dân Việt chết vì thuốc độc chất độc gây bệnh tật mà chết, chuyện mất biển đảo.
Tất cả chỉ là chuyện nhỏ. Duy nhứt có một chuyện lớn là: TBT và đảng có ngồi lại bình yên để họp đảng không mới là điều kiện tiên quyết ông Trọng đặt ra.
TBT Lê Duẩn đã tuyên bố là Ta đánh cho Liên xô, Trung Quốc. Bây giờ TBT cũng có thể xoa hai tay vào nhau mà nói: “Ta mở mắt nhìn xa xăm về ngọn hải đăng Trường Sa, ta đi thăm ruộng đồng mặn, khô cạn miền Tây hay đi thăm Hà Tĩnh là thăm cho Đại Hán vì ta lỡ dại làm đứa con hoang hai nhiệm kỳ rồi mà”
Post a Comment