Hoàng Tử Gió




Anh vừa là gió Bắc,
Tàn nhẫn và lạnh lẽo.
Anh vừa là gió Tây,
Oi bức và khô héo.
Còn em như con cá,
Lặn hoài nơi biển sâu.
Gió dù mạnh đến đâu,
Ta không thể gặp nhau.
Em thuộc về Đại Dương,
Bao la và xanh thẳm.
Còn a từ khí áp,
Vi vu hoài ngàn năm.
Em rồi của ngư lão,
trong mẻ lưới lao đao.
Anh buồn trút lên sóng,
Vỗ hoài không biết thôi.
Ngày mai nắng lên cao,
Biển có lặng đôi hồi,
Anh vẫn là ngọn gió,
Gió đến rồi sẽ đi.
Như ngôi sao trên trời,
Cao cao mộng mơ hoài.

09 tháng Tư 2016
Anh Họ Nguyễn

No comments

Có Thể Bạn Chưa Xem

Tin Nóng

Powered by Blogger.